Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3069: Hồi ức 20 (length: 3778)

"Thế nhưng lần đó, chúng ta đúng là có duyên phận thật. Ta là sau khi cùng ngươi kết hôn trong game, mới ở trường học trông thấy ngươi, mới nhận ra ngươi. Chuyện này đâu thể coi là ta có sắp đặt từ trước chứ?"
"Ta không quan tâm. Dù sao kế hoạch hiện tại của ta là như vậy. Còn nữa, đến lúc đó ngươi đặt tên nhân vật game, đừng đặt cái tên ai nhìn vào cũng nhận ra ngay. Nếu không thì coi như ngươi phạm luật."
"Ờ..."
Biểu tình của Tạ Nguyên hiện giờ thật là phức tạp và rối bời.
Đây rốt cuộc là tin tốt hay tin xấu đây?
Tốt ở chỗ, hắn cuối cùng cũng có thể cùng Tiểu Bố Đinh lại một lần nữa cùng nhau vui chơi, kiếp này cho hắn thêm nhiều cơ hội.
Nhưng tin xấu là, Tiểu Bố Đinh thế mà lại muốn hắn đi tìm nàng trong game, trời ạ, game open beta mấy chục vạn người chơi, ai trong game cũng lớn lên hao hao nhau, lại không có mặt, lại không có giọng nói, làm sao hắn phân biệt ai là Tiểu Bố Đinh đây?
Ngô...
"Tạ Nguyên, không phải ngươi nói ngươi yêu ta sao? Nếu như ngươi thật yêu ta, vậy mặc kệ ta có che giấu thế nào đi chăng nữa, chỉ cần ngươi gặp được ta, cùng ta nói vài câu, chắc chắn sẽ nhận ra ta nhờ thói quen nói chuyện của ta thôi mà. Chẳng lẽ đến chút tự tin này ngươi cũng không có sao?"
Thật ra việc Tiểu Bố Đinh rủ Tạ Nguyên cùng mình chơi trò chơi này, không phải là thật sự muốn khảo nghiệm gì hắn.
Hơn nữa Tiểu Bố Đinh cũng tin tưởng, Tạ Nguyên có thể nhận ra nàng.
Nàng làm như vậy, chỉ là muốn cùng Tạ Nguyên lại chơi game cùng nhau một lần thôi. Vì tình cảm của nàng với Tạ Nguyên là bắt đầu từ game mà. Vậy thì hãy quay lại, cũng hãy bắt đầu từ game.
Tiểu Bố Đinh muốn xem, khi cùng nhau về tới điểm bắt đầu, nàng và Tạ Nguyên sẽ rốt cuộc sẽ biến thành bộ dạng gì.
"Có!!" Tạ Nguyên như đột nhiên bừng lên sĩ khí, "Ta đương nhiên có tự tin, nhất định có thể nhận ra ngươi!!"
"Vậy là tốt rồi. Đây chính là chuyện hôm nay ta muốn nói với ngươi. Thôi được rồi, vậy chúng ta hẹn open beta gặp nhau nhé."
Tiểu Bố Đinh đột nhiên đứng dậy, chuẩn bị đi thanh toán rồi rời đi.
"A? Vậy sau này, ta có thể tìm ngươi không?"
"Trước khi ngươi nhận ra ta, ta mong ngươi đừng tìm ta. Tránh cho chúng ta lỡ lời với nhau, vậy thì ván game này coi như bỏ đi."
"Vậy nếu như ta nhận ra ngươi thuận lợi, sẽ có thưởng gì không?"
"Phần thưởng à... Đương nhiên là có. Nhưng vẫn là chờ ngươi tìm được ta rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết. Nếu không, bây giờ ta nói với ngươi, nhưng kết quả ngươi lại không tìm thấy ta, chẳng phải uổng công sao?"
"Ta nhất định sẽ tìm được ngươi!!"
"Ừ."
"Vậy để ta đi thanh toán." Tạ Nguyên chủ động nói.
"Không cần. Hôm nay đã nói là ta mời ngươi, mong ngươi tuân thủ quy tắc."
"Được thôi." Tạ Nguyên cũng không kiên trì thêm nữa.
Đây là thử thách Tiểu Bố Đinh dành cho hắn, cũng là cho hắn hy vọng, dù thế nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội này.
Hôm đó, sau khi Tiểu Bố Đinh về nhà, liền đem toàn bộ kế hoạch hôm nay mình nói với Tạ Nguyên kể cho Hàn Nặc và Trần Thu Dĩnh. Lúc đó, Hàn Nặc và Trần Thu Dĩnh nghe xong, cũng đột nhiên như bị gợi lại hồi ức, nhao nhao biểu thị muốn cùng Tiểu Bố Đinh cùng chơi game này.
Tiểu Bố Đinh có chút ghét bỏ nói: "Ba người chúng ta cùng xuất hiện ở trong game, liệu có quá lộ liễu không?"
Vốn dĩ Tiểu Bố Đinh không cảm thấy Tạ Nguyên sẽ không tìm ra nàng, bây giờ nàng, thêm Tiểu Nặc, lại thêm Dĩnh Dĩnh, kiểu này ba người vừa xuất hiện, phỏng đoán Tạ Nguyên sẽ càng tìm được nhanh hơn thôi.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận