Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1144: Giả bạn gái 8 (length: 3911)

Chương 1144: Giả bạn gái 8
Đã đều mặt đối mặt gặp được, nàng đâu còn có lý do chạy trốn đâu?
Huống chi, Chu Tiểu Nghiên đột nhiên phát hiện, nàng hôm nay cùng Hàn Nặc gặp phải, kỳ thật cũng không có như tưởng tượng bên trong xấu hổ. Nàng rất vui vẻ nhìn thấy tỷ tỷ, mà tỷ tỷ cũng rất vui vẻ nhìn thấy nàng.
Những chuyện vẫn luôn dây dưa trong lòng nàng, đến hiện tại nhớ tới, cũng không có so với tình cảm tỷ muội của các nàng càng quan trọng.
Có lẽ, quá khứ chỉ là nàng chưa nghĩ thông suốt mà thôi.
"Ừm." Chu Tiểu Nghiên khẽ gật đầu.
"Vậy chúng ta trở về đi, cũng đừng để bọn họ chờ quá lâu."
Vừa nãy Hàn Nặc là vì quá kích động, nên mới không suy nghĩ gì liền kéo Chu Tiểu Nghiên ra ngoài. Hiện tại bình tĩnh lại một chút, Hàn Nặc cũng cảm thấy hành vi của mình thật sự là rất không lễ phép.
Dù cho bây giờ nàng ở Kiều gia cũng coi là nửa người con gái, ra vào tự do, nhưng cũng không thể ở lần đầu ca ca mang bạn gái về lại lôi người ta đi được.
Dù sao còn rất nhiều người chờ xem bạn gái mới của ca ca...
--- Phía bên kia, sau khi Hàn Nặc mang Chu Tiểu Nghiên đi, mọi người đầu tiên là không kịp phản ứng, đợi đến khi hoàn hồn lại, mẹ của Kiều Diệc liền mở miệng.
"Kiều Diệc, đây là chuyện gì?"
Cha mẹ Kiều Diệc không nhận ra Chu Tiểu Nghiên, nên thấy Hàn Nặc đột nhiên kéo cô chạy đi thì có chút giật mình. Những người đang ngồi cũng chỉ có Lâm Việt biết chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn không lên tiếng.
Kiều Diệc sững sờ tại chỗ, Hàn Nặc và Lâm Việt đột nhiên xuất hiện, có chút phá vỡ kế hoạch hôm nay của hắn. Diễn biến tiếp theo đoán chừng không còn giống kế hoạch ban đầu nữa.
Thậm chí còn có thể phát triển theo hướng rất tệ.
"Mẹ, đó là muội muội Hàn Nặc, nàng tên Chu Tiểu Nghiên."
Vốn dĩ Kiều Diệc giới thiệu Chu Tiểu Nghiên là em gái của phó tổng giám đốc Vu Hàn của Kiều thị, như vậy có thể gây thiện cảm cho Tiểu Nghiên rất nhiều, nhưng cách giới thiệu này bây giờ rõ ràng là không dùng được.
"Muội muội?" Kiều mẫu đầu tiên là ngạc nhiên một chút, nhưng rất nhanh như nhớ ra điều gì, "Ý con nói là, nàng là muội muội cùng cha khác mẹ của Tiểu Nặc? Chính là con gái của Chu Mịch?"
Lúc trước chuyện của Hàn Nặc và Chu Mịch, người Kiều gia bỏ ra rất nhiều công sức. Mặc dù bọn họ chưa từng gặp Chu Tiểu Nghiên, nhưng đều đã nghe kể nhiều về chuyện của nàng.
Hơn nữa, cái tên Chu Mịch vừa được nhắc đến, Kiều mẫu hiện tại vẫn còn cảm thấy hận đến nghiến răng. Bà rất yêu thích Hàn Nặc, sao có thể chấp nhận có người tổn thương nó được!
Kiều Diệc cũng rất sợ có người nhắc đến Chu Mịch, nhưng hắn vẫn không thể không thừa nhận: "Đúng vậy, mẹ, Chu Tiểu Nghiên chính là con gái của Chu Mịch."
"Sao con lại tìm con gái của Chu Mịch làm bạn gái?" Kiều mẫu đột nhiên tức giận đứng dậy.
Kiều Diệc cũng sớm đoán được cha mẹ sẽ phản ứng như vậy, cho nên trước đó hắn mới quyết định không nói thân phận thật sự của Chu Tiểu Nghiên.
Hiện tại, sự tình phát triển thành như vậy, Kiều Diệc đột nhiên không biết nên giải thích thế nào.
Sự chán ghét của cha mẹ hắn đối với Chu Mịch rõ ràng không thể tiêu trừ hết được, ngay cả hắn cũng rất chán ghét loại người như Chu Mịch. Chỉ là Kiều Diệc không muốn để những sự chán ghét này liên lụy đến Chu Tiểu Nghiên.
Thật sự mà nói, trong lòng Kiều Diệc vẫn xem Chu Tiểu Nghiên tách biệt với Chu Mịch. Tiểu Nghiên lương thiện, thông minh, cũng hiểu ai đúng ai sai, chỉ riêng điều đó cũng đủ biết nàng và Chu Mịch không phải cùng một loại người.
Ân oán của đời trước, không nên liên lụy đến người vô tội.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận