Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2528: Tiểu Bố Đinh đến rồi 7 (length: 3690)

Ngày thứ hai, Hàn Nặc vừa đến công ty, liền bị Kiều Tử Mạc kéo lại chất vấn.
"Tiểu Bố Đinh đến rồi."
Hàn Nặc lập tức kinh ngạc, nhìn Kiều Tử Mạc như nhìn người thần bí.
"Sao ngươi biết?"
Ngọa Tào, chuyện này cũng quá huyền ảo đi, Tiểu Bố Đinh hôm qua mới tới nơi này, hơn nữa từ đầu chí cuối nàng cũng chỉ gặp qua Hàn Nặc và Trần Thu Dĩnh mà thôi. Mà Kiều Tử Mạc thế mà lại nhanh chóng biết được?
Hắn có phép thuật gì sao?
"Ha ha, ngươi cũng không xem ta là ai, trên đời này có chuyện gì ta không biết sao? Chỉ cần ta muốn biết, đương nhiên là có thể biết rồi. Cho nên ngươi cứ thành thật khai báo, Tiểu Bố Đinh đến đây làm gì nha? Để nàng làm cái gì, tới bao lâu?"
"Mắc mớ gì tới ngươi, ngươi quản chúng ta Tiểu Bố Đinh đến đây làm gì?"
"Ôi chao, Hàn Nặc, thế là không đúng rồi nhé. Ngươi cố ý giấu ta phải không? Thế nào đi nữa, ta với Tiểu Bố Đinh trước kia cũng quen biết nhau, cũng coi như nửa người bạn tốt đi, nàng tới thành phố A, ngươi làm gì cũng phải báo cho ta một tiếng, ta còn định mời nàng ăn một bữa cơm chứ."
"Không cần! Ngươi tốt nhất cách xa Tiểu Bố Đinh của bọn ta một chút đi. Tránh để đến lúc đó Tạ Nguyên biết."
"Ta là hạng người như vậy sao? Ta chỉ là tò mò Tiểu Bố Đinh vì sao đột nhiên tới đây thôi. Ta làm sao lại đi nói với Tạ Nguyên! Hàn Nặc, ngươi cũng đánh giá ta thấp quá rồi."
"Ai biết được ngươi có đi nói với Tạ Nguyên hay không, dù sao bây giờ ngươi cũng thấy Tạ Nguyên vô tội, biết đâu ngươi còn giúp nàng làm gì đó. Ôi chao, đúng rồi, ngươi vẫn chưa nói, làm sao ngươi biết Tiểu Bố Đinh đến rồi vậy? Chẳng lẽ ngươi theo dõi bọn ta? Mau nói phải không?"
"Đương nhiên là không phải! Ta theo dõi các ngươi làm gì? Ngươi cho là ta rảnh vậy sao? Hôm qua chẳng phải các ngươi đi Đại học A sao?"
"A, ngươi thế mà biết bọn ta đi Đại học A, ngươi còn nói không phải theo dõi bọn ta à?"
"Đương nhiên là không phải! Tại vì các ngươi đi Đại học A nên ta mới biết đấy. Ngươi có nhớ trước đây trong lớp chúng ta có một bạn nam không, tốt nghiệp xong thì ở lại Đại học A, hôm qua chính là hắn nhìn thấy các ngươi, sau đó kể lại cho ta nghe. Hắn còn kể cho ta là hôm qua ba người các ngươi cùng nhau đi ăn nướng cá nhé, hơn nữa lúc đó hắn cũng đúng lúc ở trước cửa tiệm, thế nên đã thấy các ngươi."
"Thật?"
"Đương nhiên là thật chứ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sắp xếp tai mắt ở quanh Đại học A, mục đích là để giám thị các ngươi sao?"
"Được rồi, vậy thì miễn cưỡng tin ngươi một lần."
"Cái gì gọi là miễn cưỡng tin ta chứ, tất cả những lời ta nói đều là thật hết có được không? Với lại khi nào thì ta lừa ngươi? Chẳng phải đều là ngươi lừa ta sao?"
"Ta khi nào thì lại lừa ngươi?"
"Chính là bây giờ này. Tiểu Bố Đinh đến rồi, mà ngươi không nói cho ta biết..."
"Còn không phải tại Tạ Nguyên đột nhiên tới đấy thôi, ai biết Tiểu Bố Đinh muốn đến đây, Tạ Nguyên cũng tới! Đúng là tức chết ta rồi."
"Tới thì đã tới rồi, điều đó chứng tỏ đây là số mệnh của họ thôi, là thứ đã được định đoạt trong số mệnh rồi, cho nên chúng ta cũng không cần can thiệp quá nhiều."
"Hừ."
Hàn Nặc hừ một tiếng rồi bỏ đi.
Bây giờ Kiều Tử Mạc cũng đã xác nhận Tô Tiểu Bộ thật sự đến thành phố A rồi, nói thật, đối với chuyện này, hắn cũng rất kinh ngạc. Không ngờ Tạ Nguyên vừa tới thành phố A, Tiểu Bố Đinh lại đi theo, ai bảo đây không phải số mệnh chứ?
Chẳng lẽ trong số mệnh đã định, giữa bọn họ còn có những chuyện dây dưa sao? Ai. Chỉ có thể chúc phúc cho họ về sau gặp nhiều may mắn.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận