Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1644: Thần cũng là người 3 (length: 3854)

Chu Tiểu Nghiên cũng không biết vì sao Kiều Tử Mạc đột nhiên lại nhắc đến Kiều Diệc với nàng, nhưng Kiều Tử Mạc cũng nói cả Vu Hàn, vậy chắc là vì chuyện của tiểu ca ca rồi.
Kiều Tử Mạc nói cũng đúng, tiểu ca ca và Kiều Diệc đúng là bạn tốt, nếu không phải vì quan hệ của nàng, phỏng đoán hiện tại tiểu ca ca cũng không rời khỏi Kiều thị.
Vốn dĩ bọn họ có thể vẫn luôn làm việc cùng nhau, lại thành ra như bây giờ, đến gặp mặt cũng trở nên khó khăn.
Kiều Tử Mạc nói cũng đúng, Kiều Diệc hiện tại và tiểu ca ca là cửu biệt trùng phùng, khó gặp được một lần, đáng lẽ phải cùng nhau ôn chuyện cũ mới phải.
Nhưng xem ra bọn họ hình như không có ý đó?
Ít nhất Chu Tiểu Nghiên hoàn toàn không nghe Vu Hàn nói gì về chuyện này.
Cũng có thể tiểu ca ca ngại nàng nghĩ ngợi nên cố ý không đề cập đến thì sao.
Còn Kiều Diệc thì sao?
Tiểu ca ca đối xử với hắn như vậy, đột ngột rời khỏi Kiều thị, lại đến Lâm thị, với người trong giới kinh doanh thì hành động đó có hơi phản bội. Chỉ là không biết Kiều Diệc có vì thế mà ngấm ngầm trách tiểu ca ca không.
Theo quan sát của Chu Tiểu Nghiên hôm qua, nàng thấy Kiều Diệc và tiểu ca ca hiện giờ không còn tốt như trước. Trước kia hai người bọn họ tụ tập thì có rất nhiều chuyện để nói, hay trêu chọc nhau. Đến cả Kiều Diệc ít khi cười đùa trước kia khi ở trước mặt tiểu ca ca cũng sẽ cười.
Nhưng hôm qua...
Chu Tiểu Nghiên dù chỉ là người đứng ngoài quan sát, cũng cảm nhận rõ không khí gượng gạo giữa hai người.
Sao lại như vậy nhỉ?
Chẳng lẽ nói đúng là vì tiểu ca ca rời Kiều thị nên hai người sinh ra khúc mắc?
Nếu đúng như vậy, kẻ gây ra chuyện này chẳng phải chính là nàng sao?
Hiện giờ Kiều Tử Mạc còn cố ý nhắc đến trước mặt nàng, có phải là đang trách cứ nàng không?
Chu Tiểu Nghiên sợ đến mức không dám trả lời.
Chuyện liên quan đến Kiều Diệc, hắn vốn không có quyền trả lời. Còn chuyện của tiểu ca ca và Kiều Diệc, Chu Tiểu Nghiên nghĩ thật sự không phải việc nàng quản.
Nên nàng ậm ừ vài tiếng, cuối cùng chỉ có thể cười gượng nói, "À."
Kiều Tử Mạc chỉ cười, thật ra hắn cũng chỉ muốn thăm dò Chu Tiểu Nghiên một chút mà thôi, cũng không thật sự muốn lập tức hỏi được gì từ nàng.
Hơn nữa sáng sớm thế này, lại thêm tối qua hắn say, hiện tại đầu óc cũng không tỉnh táo lắm, gặp Chu Tiểu Nghiên chỉ là tình cờ, nên hắn không hề có tính toán gì.
"Vậy được rồi, cứ thế đi! Nhờ ngươi nói với Vu Hàn ca một tiếng, là ca ta có việc phải đi trước, hắn nói lần sau đến đây nhất định sẽ tự mình đến nhà các ngươi bái phỏng."
"Hả? Đến nhà á..." Chu Tiểu Nghiên ngớ người mấy giây, thật sự bị dọa sợ.
Kiều Diệc nói lần sau đến sẽ đích thân đến nhà bọn họ bái phỏng sao? Đó là cảm giác gì chứ...
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên có chút sợ hãi viễn cảnh đó xảy ra.
Luôn cảm thấy nếu là nàng và Vu Hàn làm chủ nhà, còn Kiều Diệc là khách đến thăm, sao mà nó cứ kỳ quái kiểu gì.
Cái cảm giác và quan hệ giữa các nhân vật sao mà kỳ cục vậy!
"Xem cậu sợ chưa kìa." Kiều Tử Mạc cố ý cười trêu nói, "Chẳng lẽ cậu sợ chúng tôi đến nhà cậu ăn nhiều đồ quá hả?"
"Hả? Cái gì? Ngươi cũng muốn tới sao?"
"Ha... Ta chỉ nói đùa thôi mà, nếu cậu không thích bọn ta đến nhà cậu làm khách, thì tụi ta sẽ không đến. Mà ta chỉ là giúp ca ta chuyển lời thôi. Được rồi, không nói nữa, ta cũng nên về làm việc. Ha... đau đầu quá, thật không muốn đi làm!"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận