Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1734: Cùng một chỗ đi 21 (length: 3820)

"Đương nhiên là nhân vật nam chính trong phim truyền hình rồi." Vu Hàn có vẻ hơi đắc ý trả lời.
Chu Tiểu Nghiên liếc mắt: "..."
Đầu óc có vấn đề à, cái gì không học, lại đi học theo nhân vật nam chính trong mấy bộ phim thần tượng? Ngươi chẳng lẽ không biết mấy cái đó đều là diễn cho mấy người hâm mộ mê trai xem sao, thực tế bên ngoài ai mà làm phô trương lãng phí như vậy chứ.
Nhiều tiền thật là nhiều tiền, thế mà cứ như vậy đổ xuống sông xuống biển.
Chu Tiểu Nghiên không hiểu cảm thấy đau lòng.
"Sao, ngươi không thích thế này à?" Vu Hàn hỏi.
"Cũng không hẳn." Thật ra thì Chu Tiểu Nghiên có thể cảm nhận được dụng tâm của Vu Hàn đối với nàng, đương nhiên nàng cũng biết tiểu ca ca vì nàng còn cố ý xem phim truyền hình, mục đích khẳng định là muốn làm nàng vui vẻ mà thôi.
Hắn đã cố gắng như vậy, nàng đương nhiên không thể nói mình hoàn toàn không vui được. Thực ra được người khác cưng chiều như vậy, nàng vẫn rất thích thú.
Tuy không quá ưa thích trở thành tâm điểm chú ý của người khác, nhưng có người đối xử với ngươi tốt như vậy, trong mắt người khác cũng là chuyện đáng ghen tị đó chứ.
Nàng không hề khó chịu. Ngoại trừ cảm thấy có chút lãng phí ra.
"Chỉ là ta không thích bị nhiều người nhìn chằm chằm khi ăn cơm như vậy." Chu Tiểu Nghiên nói xong sau đó theo bản năng nhìn xung quanh vài lần, mấy nhân viên phục vụ đều đứng chờ bên cạnh, cả phòng ăn đen nghịt, bầu không khí quá ngột ngạt.
"À..."
Vu Hàn lập tức hiểu ra.
Hắn gọi món trước đó cũng không nghĩ nhiều như vậy, có một số người thích được chú ý kiểu này, nhưng mà Tiểu Nghiên không phải kiểu người như vậy. Nàng luôn sống đơn giản, thích sự yên tĩnh và tự do. Hôm nay đột nhiên bị nhiều người như vậy nhìn, phỏng đoán là nàng sẽ ăn không ngon mất.
Vu Hàn vẫy tay, giám đốc nhà hàng đi tới, Vu Hàn nhỏ giọng nói với hắn vài câu, sau đó rất nhanh, mấy nhân viên phục vụ vừa nãy còn đứng bên cạnh, tất cả đều rời đi, chỉ còn lại một nhân viên phục vụ đứng ở xa, luôn sẵn sàng phục vụ cho bữa ăn của bọn họ.
"Sao, thế này dễ chịu hơn chút nào không?"
"Đỡ hơn nhiều rồi. Nhưng mà tiểu ca ca, về sau ngươi đừng làm ầm ĩ thế này nữa, ta còn hơi không quen."
"Được được được, biết rồi."
Lúc này trong nhà ăn đột nhiên đổi nhạc nền, là bài mà Chu Tiểu Nghiên bình thường rất thích, nàng có khi ở nhà cũng sẽ bật nghe. Vu Hàn đại khái đã nghe qua nên nhớ cả, hôm nay còn cố ý dùng trong này.
Có nhân viên phục vụ đẩy xe ăn tới, trên đó đặt một bó hoa ly rất lớn. Vu Hàn lúc này đứng dậy, nhận lấy bó hoa ly đó, rồi đưa đến tay Chu Tiểu Nghiên.
"Lần đầu tiên tặng hoa cho ngươi, cũng không biết ngươi có thích không, nhưng vẫn hy vọng ngươi đừng chê."
Chu Tiểu Nghiên lần nữa ngẩn người.
Quả nhiên tiểu ca ca này học kinh nghiệm từ phim truyền hình, còn học nguyên bộ nữa chứ. Nào là bao trọn nhà hàng, rồi tặng hoa các thứ, chỉ thiếu điều quỳ gối cầu hôn nữa thôi.
Nhưng mà nàng biết Vu Hàn chắc chắn không có ý đó.
Dù sao bọn họ hiện tại còn chưa coi như đang hẹn hò, tiểu ca ca chắc chắn sẽ không làm những chuyện khiến nàng khó xử như vậy.
Nàng rất vui vẻ nhận lấy hoa.
Thật ra, hoa là Vu Hàn tặng, bất kể là lúc nào, hoa mà hắn tặng cho nàng, nàng thật sự sẽ không từ chối. Huống chi, tiểu ca ca đây cũng đâu có chọn hoa hồng, chỉ là hoa ly bình thường thôi, cũng không có ý nghĩa đặc biệt, nàng không có gì phải do dự hay băn khoăn cả.
"Cảm ơn. Ta rất thích."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận