Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3232: Hẹn hò 23 (length: 3732)

A, đúng rồi, Mao Thu Minh sẽ không cho rằng thanh vân hiệp khách chính là Tạ Nguyên đó chứ?
Bởi vì lúc trước Mao Thu Minh nói với Tiểu Bố Đinh rồi, hắn biết nàng tới chơi trò chơi, là vì Tạ Nguyên. Cho nên hắn phỏng đoán sẽ đem bạn trai bây giờ đang gây chuyện xấu cho nàng trong trò chơi xem như là Tạ Nguyên tới rồi. Thế nhưng mà cũng không đúng a. Nếu Mao Thu Minh đã đoán được thanh vân hiệp khách là Tạ Nguyên, vậy hắn sao lại không có một chút phản ứng nào với thanh vân hiệp khách đâu?
Thịnh Thế Thủy Thủy: "Hắn cũng đã lâu không chào hỏi ta."
Kỳ thật Tiểu Bố Đinh cũng rất bất đắc dĩ a, nàng cùng Mao Thu Minh thật sự là quen nhau trong game. Hơn nữa cũng là Mao Thu Minh nhận ra nàng trước. Cho nên nếu Mao Thu Minh có thể bởi vì bọn họ là một đoàn năm người mà đoán được nàng là ai, thì những người khác, hắn khẳng định cũng biết từ lâu rồi.
Chỉ là trong game, bản thân ban đầu chỉ có Tiểu Bố Đinh cùng Thu Sơn Minh Nguyệt gặp nhau, hơn nữa bọn họ cũng không ở trong một gia tộc, Thu Sơn Minh Nguyệt còn luôn là một nick phụ, vậy đương nhiên sẽ càng không có gặp những người khác.
Hơn nữa sau chuyện kia xảy ra, Tiểu Bố Đinh lại càng lười để ý đến những chuyện khác. Nàng cũng chưa từng nghĩ đến lúc Mao Thu Minh gặp những người khác trong game thì phản ứng của hắn ra sao.
Thật không ngờ hắn lại trực tiếp lơ đi sao? Thịnh Thế Hỏa Hỏa: "Ai, thôi đi. Có lẽ hiện tại hắn có chút phức tạp với chúng ta. Nhưng mà là bạn bè, nhìn thấy hắn và ngươi bây giờ thành ra như vậy, thật sự ta rất đau lòng."
Thịnh Thế Thủy Thủy: "Đau lòng? Ngươi đau lòng cái gì a?"
Thịnh Thế Hỏa Hỏa: "Đau lòng cho Mao Thu Minh chứ sao. Hắn là bạn ta, hơn nữa là ta giới thiệu ngươi cho hắn. Hiện tại ngươi bỏ người ta, người ta còn vì ngươi mà đuổi theo đến trong game. Với lại ta nghe nói, ban đầu hắn đến game đâu phải vì muốn tìm ngươi, chỉ là tình cờ gặp ngươi thôi."
Điều này Tiểu Bố Đinh vẫn tin, bởi vì trước hết là nàng chủ động giúp Thu Sơn Minh Nguyệt đánh quái, sau đó bọn họ mới quen. Không có chuyện là Thu Sơn Minh Nguyệt cố tình tiếp cận nàng.
Nhưng mà Dĩnh Dĩnh nói Mao Thu Minh đến game không phải vì gặp nàng, vậy hắn đến làm gì a? Chẳng lẽ chỉ là vì cùng Tô Niệm Niệm chơi đùa thôi sao? Thịnh Thế Thủy Thủy: "Vậy tại sao hắn lại tới chơi game này?"
Thịnh Thế Hỏa Hỏa: "Ta nghe người khác nói, hắn chỉ là muốn làm quen một chút với game này thôi. Muốn biết rốt cuộc ngươi thích cái gì. Ta đoán là muốn có chủ đề chung với ngươi đó. Cho nên ngươi nói tình cảm này có cảm động không?"
Thịnh Thế Thủy Thủy: "Ngươi nghe mấy lời hoang đường này ở đâu vậy? Hay là tự bịa ra? Còn hỏi ta cảm động không cảm động..."
Thịnh Thế Hỏa Hỏa: "Ngươi kệ ta nghe ở đâu, dù sao ngươi chỉ cần biết những gì ta nói là thật là được rồi. Mao Thu Minh, hắn đối với ngươi đúng là rất dụng tâm đó. Thật ra lúc trước ta và Tiểu Nặc giới thiệu hai ngươi quen nhau, vốn dĩ cũng chỉ định để hai người biết nhau thôi. Chúng ta cũng không nghĩ tới, Mao Thu Minh sau này lại nghiêm túc với ngươi đến vậy. Chỉ tiếc a, ngươi đối với người ta chưa bao giờ nghiêm túc."
Thịnh Thế Thủy Thủy: "Làm gì vậy. Sao lại nói đến đây rồi? Còn nhắc đến những chuyện này."
Những lời lẽ sướt mướt này, thật sự khiến Tiểu Bố Đinh nghe xong thấy rùng mình. Vốn dĩ đây đều là chuyện đã qua, cũng đâu cần nhắc lại nữa.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận