Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1037: Phiên ngoại: Yêu ta không phải ngươi lỗi (length: 3986)

Chương 1037: Phiên ngoại: Yêu ta không phải lỗi của ngươi ( 15 ) "Ngươi cái gì cũng không cho được ta. Những năm này, ta cũng đã sống quá đủ những ngày như vậy rồi. Như bây giờ, ngươi cũng không cần phải khổ sở như vậy."
"Được rồi, cứ như vậy đi. Đợi đến cuối tuần ngươi trở về, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp hắn một chút. Người kia rất tốt."
Không đợi Chu Tiểu Nghiên phản bác điều gì, Dương Thiến đã quyết định xong mọi chuyện.
Đêm đó, Chu Tiểu Nghiên cũng không ở nhà.
Nàng ăn xong bữa tối, vẫn là bắt xe về trường.
Bây giờ nàng rốt cuộc hiểu ra, vì sao khi về nhà nàng lại cảm thấy có gì đó là lạ. Hóa ra, nơi đó rất nhanh sẽ không còn là nhà của nàng nữa rồi.
Mẹ nàng cũng muốn đi cùng người khác.
Không thể nói là đau khổ hay không, có lẽ chỉ là hơi thất vọng thôi. Ba mất rồi, mẹ cũng muốn đi, rốt cuộc nàng sắp trở thành một mình.
Bây giờ ngay cả công việc cũng mất, nàng rốt cuộc còn đang cố gắng vì điều gì nữa đây?
Trở lại phòng ngủ, Triệu Nguyệt còn ngạc nhiên hỏi sao nàng lại trở về.
"Tiểu Nghiên, không phải ngươi về nhà sao? Sao lại trở về rồi?"
Chu Tiểu Nghiên lắc đầu, nàng có chút mệt mỏi trong lòng, suy nghĩ nhiều liền nằm vật xuống giường, không buồn dậy.
"Không có gì, ngày mai còn phải đi làm thêm, về trường học cũng tiện hơn."
"Tiểu Nghiên, ngươi vẫn muốn đi quán cà phê nào làm thêm vậy? Chuyện của ngươi ở Kiều thị..." Triệu Nguyệt có chút muốn nói lại thôi, khiến Chu Tiểu Nghiên nghi ngờ, có phải các nàng đều biết chuyện gì đó không.
Nếu không, các nàng sẽ không gấp gáp như vậy buổi tối hỏi nàng đi đâu.
"Sao vậy, Tiểu Nguyệt? Các ngươi có phải đã nghe được gì rồi không?"
Chẳng lẽ nói nàng thật sự bị Kiều thị trả về rồi sao? Thế nhưng buổi sáng chủ nhiệm khoa không phải nói sẽ gửi đơn xin tới Kiều thị sao? Chẳng lẽ Kiều thị đã phê duyệt?
Lòng Chu Tiểu Nghiên thoáng chốc chìm xuống đáy.
"Tiểu Nghiên à, ngươi đừng buồn. Năng lực của ngươi tốt như vậy, dù không vào được Kiều thị, cũng có thể đi công ty khác mà."
"Rốt cuộc các ngươi nghe được chuyện gì?"
"Chính là cái cô Chu Đình Đình lớp bên cạnh nói, trường đã hủy tư cách của ngươi vào Kiều thị. Nói không muốn vì ngươi mà làm hỏng quan hệ với Kiều thị, muốn tìm người khác thay thế. Mà người kia chính là Chu Đình Đình."
"Chu Đình Đình?"
Người này đúng là nhân vật nổi tiếng của khoa mà. Dù Chu Tiểu Nghiên thường ngày không mấy quan tâm chuyện bát quái trong trường, cũng biết Chu Đình Đình này, gia cảnh giàu có, lại xinh đẹp, còn là hoa khôi của khoa nữa chứ!
Vậy mà là nàng ta muốn thay thế vị trí của mình.
"Ha ha..." Chu Tiểu Nghiên có chút mỉa mai cười.
Nàng quả nhiên vẫn không so được với người khác.
"Tiểu Nghiên, ngươi không sao chứ?" Triệu Nguyệt có chút lo lắng.
Trước đó Tiểu Nghiên rất coi trọng công việc kia, sau khi có việc làm lại rất vui vẻ, bây giờ đột nhiên mất việc, nàng cũng rất tiếc cho Tiểu Nghiên.
"Không có gì. Muốn vu oan người khác, sợ gì không có lý do đâu."
Đến giờ phút này, Chu Tiểu Nghiên đột nhiên hiểu ra, vì sao ở trường lại đột nhiên có nhiều tin đồn liên quan tới mình đến thế. Cũng rốt cuộc hiểu, vì sao lại có người nhất định phải đẩy nàng vào chỗ chết.
Hóa ra, chẳng qua là vì nàng đã lấy đi thứ mà người khác muốn mà thôi.
Mà nàng lại là người dễ bị đánh bại nhất.
Cho nên, vẫn là chính nàng không xứng đi.
A... Chu Đình Đình?
Ngươi xem, cuối cùng nàng vẫn thua người ta, cái loại bạch phú mỹ chân chính này sao? Nàng với Kiều Diệc cuối cùng vẫn cách một cái vực sâu không thể vượt qua.
Dù cho nàng may mắn vượt qua đi, cuối cùng vẫn cũng bị người ta đánh trở về.
Chu Tiểu Nghiên không muốn nói thêm gì, có lẽ chỉ có thể chấp nhận số phận thôi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận