Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2178: Chuyển hướng 1 (length: 3832)

Ăn cơm xong xuôi, Kiều Tử Mạc cũng không cùng Vu Hàn bọn họ về công ty, mà tìm cớ, mang theo tiểu trợ lý của hắn cùng đi.
Hôm nay Chu Tiểu Nghiên nói chuyện cũng đặc biệt ít, bởi vì nàng biết tiểu ca ca không thích nàng tiếp xúc quá nhiều với Kiều Tử Mạc, hơn nữa lúc ăn cơm, ba nam sinh, một mình nàng là nữ sinh, vốn dĩ cũng không chen vào được chủ đề gì. Thêm vào đó, không khí ăn cơm hôm nay rất quỷ dị, vẻ mặt mọi người đều rất ngưng trọng, nàng cũng không tìm được thời cơ thích hợp để mở miệng.
Hơn nữa Chu Tiểu Nghiên cũng sớm nhận ra, giữa tiểu ca ca và Kiều Tử Mạc hiện tại dường như có mâu thuẫn rất lớn, hai người đều không mấy chào đón đối phương. Nàng không biết đã như vậy, tại sao bọn họ còn muốn cùng nhau ăn bữa cơm này.
Trong cả bữa cơm, Chu Tiểu Nghiên chỉ có thể yên lặng ngồi bên cạnh, còn luôn lo lắng đề phòng, đặc biệt khi trợ lý của Kiều Tử Mạc mở miệng, Chu Tiểu Nghiên dù cách một chút khoảng cách cũng cảm nhận được cơn tức giận trong lòng Vu Hàn. Nàng thật sợ bọn họ đánh nhau.
Cũng may, cuối cùng bữa cơm này xem như bình an kết thúc. Lúc ra khỏi quán ăn, nhìn thấy Kiều Tử Mạc mang trợ lý rời đi, Chu Tiểu Nghiên đứng phía sau, thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Thực ra Chu Tiểu Nghiên không ghét Kiều Tử Mạc, nếu nói ban đầu nàng xa lánh Kiều Tử Mạc là vì hắn hay trêu chọc nàng, hơn nữa nàng cũng đoán không ra tâm tư của Kiều Tử Mạc, nên có chút e ngại khi ở chung với Kiều Tử Mạc. Nhưng trải qua gần nửa năm nay, Chu Tiểu Nghiên cũng phát hiện Kiều Tử Mạc thật ra là một người rất tốt. Cho dù hắn là em trai Kiều Diệc, nhưng hắn chưa từng vì những chuyện đó mà gây khó dễ cho nàng, ngược lại còn giúp đỡ nàng rất nhiều.
Nhưng Chu Tiểu Nghiên không hiểu, vì sao Kiều Tử Mạc lại không ưa tiểu ca ca, mà tiểu ca ca cũng vậy. Rõ ràng trước đây bọn họ quen biết, dù đến giờ, mỗi khi gặp tiểu ca ca, Kiều Tử Mạc vẫn cười gọi "Vu Hàn ca", chỉ là tiếng "Vu Hàn ca" này đã không còn tình cảm như trước.
Không biết từ lúc nào, họ trở nên ghét nhau như vậy.
Nhưng Chu Tiểu Nghiên dường như không thể cùng Vu Hàn ghét Kiều Tử Mạc, nàng cảm thấy Kiều Tử Mạc không có gì khiến nàng ghét được, dù trước đây nàng cứ nhìn thấy Kiều Tử Mạc là lại nghĩ đến Kiều Diệc, nhưng đó đâu phải là lý do nàng ghét Kiều Tử Mạc.
Bây giờ bọn họ làm việc cùng một công ty, là đồng nghiệp, đồng thời Kiều Tử Mạc cũng là bạn của tỷ tỷ và tỷ phu, dù hắn là em trai của Kiều Diệc thì sao?
Huống chi, dù Chu Tiểu Nghiên muốn quên Kiều Diệc, nhưng nàng chưa từng thấy Kiều Diệc có gì không tốt. Cũng bởi vì hắn quá tốt, nên nàng mới luôn nhớ về hắn.
Chỉ là nàng rất may mắn, đến giờ nàng đã có thể phân biệt Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc, cũng không thấy rằng cứ nhìn Kiều Tử Mạc là sẽ nhất định khiến nàng nhớ đến Kiều Diệc. Mà dù nhớ thì đã sao?
Có lẽ trước đây nàng quá muốn trốn tránh những cảm xúc này, càng muốn quên thì lại càng để tâm. Đến cuối cùng, nàng phát hiện không chỉ không hề quên Kiều Diệc, mà gần đây trong giấc mơ, nàng càng ngày càng thường mơ thấy những ngày tháng trước đây với Kiều Diệc.
Vì không thể gặp mặt, nên mới nhớ nhung, nên mới chỉ có thể dùng giấc mơ để hoài niệm. Nàng không biết mình như thế nào nữa, giống như không thể khống chế được.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận