Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3536: Đều là giả 11 (length: 3948)

Mặc kệ người kia là Lâm Mộc hay là Quách Diệc Cẩm, đối với Tiểu Bố Đinh mà nói, đều không hề khác nhau.
Chuyện Quách Thừa Cẩm có người thích hay không có ai yêu mến, kỳ thực đều không liên quan gì đến Tiểu Bố Đinh.
Nàng chẳng phải luôn xem Quách Thừa Cẩm như một đứa bé để đối đãi sao? Vậy thì chuyện tình cảm của người ta có liên quan gì đến nàng?
Tiểu Bố Đinh tự mình đi dạo một vòng bên ngoài, cũng thấy hôm nay nàng cáu gắt với Quách Thừa Cẩm có vẻ hơi quá thần kinh. Nàng vốn không có lý do, cũng không cần thiết nổi giận với Quách Thừa Cẩm.
Hơn nữa hiện tại một mình đi ngoài đường trời nóng như vậy, làm thế là muốn gì? Tự ngược à?
Vì vậy, sau khi nghĩ thông suốt, Tiểu Bố Đinh thấy không còn buồn bã đến thế. Vừa hay bên cạnh có một tiệm ăn nhanh, sau khi đi một đoạn, Tiểu Bố Đinh cũng cảm thấy đói bụng. Cho nên liền vào mua chút hamburger, gà rán các thứ để ăn.
Có lẽ do tâm trạng không tốt, Tiểu Bố Đinh bỗng mua rất nhiều đồ. Thôi thì, chuyện giảm béo cứ gác lại, dù sao nàng cũng không mập.
Mặc dù bình thường do hay đi theo đoàn làm chương trình, học theo Trần Thu Dĩnh, nàng cũng biết nhiều về những đồ nhiều calo, dầu mỡ, nên thường ngày họ rất ít khi ăn.
Nhưng hôm nay khác.
Nàng chỉ muốn ăn mấy thứ này. Mà người ta cũng nói rồi, khi tâm trạng không tốt, người ta dễ chè chén say sưa. Tuy Tiểu Bố Đinh chưa đến mức đó, nhưng cũng rất muốn chiều chuộng bản thân một chút.
Tiểu Bố Đinh ngồi ở tiệm ăn nhanh khoảng một tiếng, giữa chừng thì chơi điện thoại. Sau khi ăn xong, nàng mới đi ra.
Rồi nàng cũng không về nhà.
Lâu lắm không dạo phố, Tiểu Bố Đinh cảm thấy mình nên đi dạo phố một chút, mùa hè đến rồi, nàng cũng nên mua cho mình ít quần áo đẹp mới được.
Dù hay nói phải cố gắng kiếm tiền mua nhà, nhưng vẫn cần phải học cách chăm sóc bản thân, đối tốt với mình một chút mới được chứ.
Sau đó, Tiểu Bố Đinh lại đi vào một trung tâm thương mại, lên tầng hai thì thấy một cửa hàng đồ ngọt. Tiểu Bố Đinh chợt nhớ, hình như nàng còn nợ Quách Thừa Cẩm một món quà.
Trước đã nói là muốn trả, hơn nữa nàng còn lén nghĩ. Quách Thừa Cẩm là con nhà có điều kiện, bình thường không thiếu thứ gì.
Mà nói thật, bảo nàng tặng Quách Thừa Cẩm món quà đắt tiền gì đó, hình như nàng cũng không kham nổi.
Nên nàng vẫn nghĩ tự tay làm một món gì đó để tặng Quách Thừa Cẩm. Làm tiệc tùng gì đó như lần Quách nhận làm, hình như nàng không quá rành.
Thật ra, Tiểu Bố Đinh không giỏi bếp núc lắm, nên chỉ có thể học cách làm mấy món tráng miệng đơn giản.
Vì vậy, hồi đó nàng còn đặc biệt học nhiều công thức làm đồ ngọt. Vốn định đợi có dịp thì làm cho Quách Thừa Cẩm.
Tuy lúc đó cũng bận tâm chuyện quan hệ với Lâm Mộc, thấy mình mà tặng Quách Thừa Cẩm đồ ngọt thì có vẻ không hay, nên việc này vẫn bị trì hoãn.
Bây giờ nghĩ lại, hình như cũng không cần thiết nữa rồi.
Tiểu Bố Đinh có chút buồn cười đứng ở cửa hàng đồ ngọt một hồi, sau đó còn chạy vào mua một cái để ăn.
Kệ đi, hôm nay là ngày đặc biệt, nên ăn gì cứ ăn cho thỏa thích đã. Còn chuyện béo lên, có ăn quá nhiều không, cứ để mai tính.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận