Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1082: Vu Hàn (length: 3798)

Chương 1082: Vu Hàn (2)
Kiều Diệc nhìn Chu Tiểu Nghiên trước mặt hắn có chút ngây ngốc, không nhịn được bật cười.
"Được rồi, ca ngươi dưới lầu chờ ngươi đó."
Giọng nói kia, Chu Tiểu Nghiên lại cảm thấy một tia cưng chiều, là nàng ảo giác sao?
Chắc chắn là!
Từ từ, có phải nàng vừa thấy nam thần liền hoa mắt chóng mặt, mà quên mất chuyện quan trọng rồi không? Nàng không phải đã quyết định rồi, đừng đi tìm Vu Hàn sao? Bây giờ bị Kiều Diệc làm cho một trận, nàng lại quên mất?
Hơn nữa, nàng hiện tại cùng Kiều Diệc cùng đi ra, lại đi cùng Vu Hàn một chỗ? Chu Tiểu Nghiên không cần nghĩ, cũng biết người khác sẽ bàn tán về nàng sau lưng thế nào.
"Ách... Cái kia Kiều tổng, ta đột nhiên nhớ ra ta còn chút việc, hay là ngài đi ra ngoài trước đi?"
Thang máy đã đến tầng một, Chu Tiểu Nghiên đột nhiên dừng bước.
Nàng thực ra muốn tránh Kiều Diệc trước, sau đó gọi điện thoại cho Vu Hàn giải thích, dù sao vô luận thế nào, nàng cũng không thích hợp vào ngày hôm nay, cùng Vu Hàn và Kiều Diệc quá gần gũi.
"Ngươi lại làm sao vậy?" Kiều Diệc rõ ràng nhíu mày lại, mặt có chút lạnh lùng nhìn Chu Tiểu Nghiên, "Ta nói Chu Tiểu Nghiên, sao chuyện của ngươi nhiều vậy?"
Chu Tiểu Nghiên trực tiếp bị vẻ mặt của Kiều Diệc làm cho giật mình, suýt chút nữa không biết nên nói thế nào.
"Ta... Ta..."
"Ngươi cái gì mà ngươi! Nhanh theo ta đi! Ca ngươi là ca ngươi, hắn muốn chờ ta thì tùy, nhưng ngươi đừng có mà mong ta cùng ngươi chờ! Đi!!"
Nói xong, Kiều Diệc không đợi Chu Tiểu Nghiên phản ứng, lập tức kéo Chu Tiểu Nghiên hướng đại sảnh công ty đi ra ngoài.
Trong khoảnh khắc đầu óc Chu Tiểu Nghiên bị đứng máy, đồng thời, nàng đột nhiên ý thức được một sự thật, xong rồi, nàng cứ như vậy bị Kiều Diệc kéo đi ra ngoài, chẳng phải sẽ càng bị nhiều người chú ý sao?
Nhưng nàng chưa kịp hoàn toàn phản ứng lại, nàng đã bị Kiều Diệc ba bước hai bước kéo tới cửa chính công ty.
Ôi... Bên ngoài toàn là người, toàn những người muốn đi dự tiệc, lần này Chu Tiểu Nghiên triệt để thành tiêu điểm.
Dù sao không phải ai cũng có thể "hưởng thụ" sự "bạo lực" chuyên môn của Kiều đại boss!
Đứng trong đám người, Chu Đình Đình vẫn nổi bật như cũ, giờ đã tức đỏ mặt, không nhịn được trong lòng hung hăng chửi mắng Chu Tiểu Nghiên.
"Chu Tiểu Nghiên cái đồ hồ ly tinh, thông đồng xong Vu Hàn còn chưa đủ à, bây giờ còn công nhiên trước mặt mọi người dây dưa với Kiều Diệc!!"
Chu Tiểu Nghiên vội vàng gạt tay ra, thoát khỏi sự trói buộc của Kiều Diệc, Vu Hàn cũng vừa lúc này đi tới.
"Tiểu Nghiên, em làm gì trong văn phòng vậy, người khác đều xuống hết rồi, mỗi em còn chưa xuống! Cũng may có Kiều Diệc ở trên đó, anh nhờ cậu ấy gọi em. Em đó..." Vu Hàn nói xong, còn đưa tay gõ nhẹ lên trán Chu Tiểu Nghiên một cái, mặt Chu Tiểu Nghiên trong nháy mắt đỏ bừng.
Trời ơi, anh trai của ta ơi, anh có thể tha cho ta không?
Ta không muốn trở thành mục tiêu công kích của các nữ đồng nghiệp trong công ty đâu, ta còn muốn ở lại cái công ty này thêm một thời gian nữa mà!
"Đi thôi." Vu Hàn còn nói thêm, "Hôm nay anh không có lái xe, nên em đi chung xe với Kiều Diệc."
"Hả?" Chu Tiểu Nghiên có chút không tin nhìn Vu Hàn, anh trai anh không đùa chứ, tại sao lại đi xe Kiều Diệc? Nàng có thể cự tuyệt không?
Chẳng trách vừa rồi Kiều Diệc lại mất kiên nhẫn nói với nàng như vậy, hóa ra là bởi vì nàng còn phải ngồi xe hắn đi qua à?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận