Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3563: Đều là giả 38 (length: 3782)

Hắn chạy hai ngày có thể chạy xong sao?
Thật là một cái đồ ngốc! !
Chẳng lẽ hắn thật đúng là dự định ở chỗ này chạy 100 cây số a. Rốt cuộc có phải ngớ ngẩn không vậy.
Tiểu Bố Đinh lại ở phía dưới đứng hơn hai mươi phút đồng hồ, lần này Quách Thừa Cẩm thật là chạy dài đằng đẵng.
Tiểu Bố Đinh nhìn ra được, Quách Thừa Cẩm lần này chạy thực sự rất vất vả. Không chờ Quách Thừa Cẩm chạy tới, Tiểu Bố Đinh liền trực tiếp chạy trước đi qua.
Trong tay nàng cầm nước chuẩn bị cho Quách Thừa Cẩm, nhìn hắn chạy thời gian dài như vậy, hơn một canh giờ rồi. Tiểu Bố Đinh thật không dám tưởng tượng, hiện tại Quách Thừa Cẩm rốt cuộc mệt đến mức nào.
Nàng chạy đến trước mặt Quách Thừa Cẩm, Quách Thừa Cẩm còn cúi đầu cười với nàng.
"Ngươi đưa nước cho ta tới rồi." Quách Thừa Cẩm chắc là thật khát nước rồi, nói thừa, chạy lâu như vậy, không khát mới lạ đó.
Hơn nữa quần áo của hắn cũng ướt hết cả, hắn là người chú trọng hình tượng như vậy, bây giờ trước mặt Tiểu Bố Đinh cũng chẳng còn hình tượng gì nữa.
"Ngươi điên rồi sao"
Tiểu Bố Đinh trực tiếp hét lớn một tiếng.
"Làm sao vậy?" Quách Thừa Cẩm dừng lại hỏi.
Nhưng có thể là do quá mệt mỏi nên hắn nói chuyện đều không còn chút sức lực.
"Ngươi về cùng ta rồi hãy nói! !"
Tiểu Bố Đinh hiếm khi mạnh mẽ một lần, nắm lấy cánh tay Quách Thừa Cẩm, kéo hắn hướng văn phòng Thiên Âm đi.
"Nhưng mà ta còn chưa chạy xong mà."
"Chuyện chạy bộ chúng ta cứ từ từ, ta còn có chuyện quan trọng hơn cần ngươi làm đâu! !" Tiểu Bố Đinh cố ý dọa Quách Thừa Cẩm.
Nàng cũng không nói thẳng, nàng sợ Quách Thừa Cẩm thân thể không chịu nổi, cho nên mới đến ngăn cản hắn.
"Chuyện gì vậy?"
"Chuyện gì thì ngươi cứ về cùng ta đã, không phải là biết sao Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta cùng ngươi ở chỗ này phơi nắng nói chuyện sao"
"Ừm."
Nhưng dù Quách Thừa Cẩm không đồng ý, hắn cũng vẫn bị Tiểu Bố Đinh kéo đi.
Những người xem náo nhiệt ở dưới tầng, giờ phút này chắc cũng đã nhìn ra chút gì rồi. Dù sao người ta không phải điên mới chạy bộ không ngừng như vậy.
Chắc là mấy đôi tình nhân trẻ con giận dỗi thôi. Dù sao cũng là liếc mắt đưa tình, người xem đều lý giải như vậy.
Tiểu Bố Đinh thành công lừa Tạ Nguyên trở về văn phòng Thiên Âm, sau đó vừa lên đến nơi, liền kéo Tạ Nguyên tìm vị trí có gió điều hòa lớn nhất, còn cố ý kéo ghế cho hắn ngồi xuống.
"Ngươi cứ ngồi ở đây trước đi, uống miếng nước, nghỉ ngơi một chút."
"Ngươi không phải nói có chuyện rất quan trọng muốn nói với ta sao? Không lẽ là ngươi đau lòng ta, nên cố ý gọi ta về à?"
Quách Thừa Cẩm đâu phải đồ ngốc, hắn nhìn ra rồi, Tiểu Bố Đinh đây là cố tình. Lúc hắn chạy bộ ở dưới lầu, cũng có để ý thấy, Tiểu Bố Đinh vẫn đứng trên ban công, ở bên hắn chạy bộ.
Không biết phải nói sao nữa, trong lòng hắn khẳng định rất vui vẻ.
Bởi vì hắn biết, Tiểu Bố Đinh đã bắt đầu để ý đến hắn rồi.
"Ta là xem ngươi như đồ ngốc ấy, không muốn để ngươi bị người chế giễu, đến lúc đó người khác lại nói là ta ngược đãi ngươi đâu! !"
Tiểu Bố Đinh đúng là ngạo kiều mà, nàng sao có thể thừa nhận nàng đang lo lắng cho Quách Thừa Cẩm được. Dù rõ ràng vẻ lo lắng đều viết hết lên mặt, nhưng nàng vẫn sẽ không thừa nhận.
"À, vậy sao? Chỗ nào có người chế giễu ta vậy? Hơn nữa nếu ngươi không xuống, ai lại biết là có liên quan đến ngươi?"
Quách Thừa Cẩm chớp mắt liền vạch trần kiểu cách ngụy biện của Tiểu Bố Đinh, nhưng Tiểu Bố Đinh vẫn muốn mạnh miệng mà thôi.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận