Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2267: Sinh nhật kinh hỉ 22 (length: 3893)

Hiện tại rốt cuộc chờ Chu Tiểu Nghiên đi phòng bếp nấu cơm đi, Kiều Diệc cũng rốt cuộc tìm được một cơ hội để hướng Kiều Tử Mạc tra hỏi.
Đương nhiên, Kiều Tử Mạc cũng không sợ Kiều Diệc chất vấn hắn, hắn muốn chính là hiệu quả như vậy mà. Kế tiếp hắn liền đợi xem, hai người yêu thích đối phương này, vào ngày sinh nhật trọng yếu của Kiều Diệc, nhìn thấy đối phương đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, sẽ có phản ứng gì.
Hơn nữa Kiều Tử Mạc đã sớm nghĩ xong, nếu như chờ chút Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên ở chung không thấy ngại, vậy hắn, người "thừa thãi", chắc chắn sẽ tìm cơ hội rời đi. Đương nhiên, nếu như Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên vẫn như thường ngày, cả hai vẫn giữ ý, không nói lời nào, thì Kiều Tử Mạc có thể sẽ phải ở lại, giúp họ điều chỉnh không khí một chút. Nhưng dù thế nào, Kiều Tử Mạc vẫn mong muốn tạo cho Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên cơ hội ở riêng.
Về phần Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên có nắm bắt được cơ hội khó kiếm này không, đoán chừng còn phải xem chính họ. Kiều Tử Mạc, cùng với Hàn Nặc và Lâm Việt, có thể làm, chính là giúp họ tạo ra một không gian như vậy, những chuyện khác vẫn phải do chính họ quyết định.
Tình cảm là chuyện hai người, người ngoài dù cố gắng thế nào, cũng không thể chi phối được ý nghĩ trong lòng hai người kia. Cho nên Kiều Tử Mạc lâu nay vẫn cảm thấy bất lực. Chủ yếu là Kiều Diệc không nỗ lực.
Haizz...
Không ngờ Kiều Diệc, người làm anh trai, gặp chuyện tình cảm lại không bằng hắn, người làm em trai.
"Ta đã nói là niềm vui bất ngờ rồi mà, nếu báo cho ngươi trước thì sao gọi là kinh hỉ nữa?" Kiều Tử Mạc cõng Chu Tiểu Nghiên, đắc ý cười nói với Kiều Diệc, "Anh, đừng nói với ta là anh không thích cái ngạc nhiên này ta tặng cho anh nha?"
"Hồ nháo!" Kiều Diệc vẻ mặt trông có vẻ đang trách móc Kiều Tử Mạc, nhưng vì Chu Tiểu Nghiên đang ở ngay gần đó, nên giọng anh cũng hạ thấp rất nhiều, nghe chẳng có chút uy hiếp nào.
"Ta có hồ nháo sao, chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Anh, anh đừng tự lừa mình nữa, hôm nay là sinh nhật anh, cũng không cần phải đeo lớp mặt nạ dày như vậy nữa, để cho mình sống vất vả vậy. Thỉnh thoảng thư giãn một chút đi, chúng ta đã đến đây rồi, vậy thì hãy ở đây đón một sinh nhật cho thật vui nha. Anh xem Chu Tiểu Nghiên, nàng cũng không hề giận mà, còn rất nghiêm túc vào bếp nấu cơm cho chúng ta ăn kia kìa, vậy không phải rất tốt sao, hả?"
"Vậy không phải ngươi bảo người ta đi sao!"
"Ta có bảo nàng đi nha, nhưng nếu nàng không muốn, thì cũng có thể không đi mà. Bây giờ nàng đã đi rồi, thì chứng tỏ nàng cũng không hề tức giận, cũng không muốn đuổi chúng ta ra ngoài, có phải không?"
"Được rồi, chỉ có ngươi là nhiều lý do." Với lời giải thích của Kiều Tử Mạc, Kiều Diệc cũng chấp nhận. Kiều Tử Mạc nói đúng, đã đến đây rồi thì cũng nên tùy cơ ứng biến. Người ta Chu Tiểu Nghiên đối với hai vị khách không mời mà đến là họ còn không có biểu hiện gì không vui, lẽ nào anh còn muốn làm ra vẻ cao ngạo, đột ngột bỏ đi sao?
Hơn nữa Kiều Diệc cũng không thể không thừa nhận, hôm nay Kiều Tử Mạc quả thực đã cho anh một sự bất ngờ, có kinh ngạc cũng có vui mừng, hơn nữa vui mừng còn nhiều hơn.
Anh chưa từng ước sinh nhật gì, cũng rất ít khi mong chờ có bất ngờ vào ngày sinh nhật. Nhưng hôm nay anh đột nhiên cảm thấy điều ước của mình thành hiện thực, mở cửa ra, người mình thích đứng ngay trước mặt, hơn nữa người mình thích bây giờ còn đang ở trong bếp chuẩn bị bữa tối cho anh.
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận