Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 812: Ngươi là ưa thích hắn (length: 3662)

Tạ Nguyên nói lời này không hề giả, hắn hiện tại đúng là vừa mệt vừa đói, còn buồn ngủ, hận không thể lập tức nằm xuống ngủ một giấc cho tới tối trời.
Tô Tiểu Bộ nhìn bộ dạng của hắn đúng là rất mệt mỏi, lại thêm hôm nay là lễ tình nhân, khách sạn nếu không đặt trước thì giờ đi tìm chắc chắn rất khó.
Vừa hay ba mẹ nàng hiện tại cũng không ở nhà, vậy mang Tạ Nguyên về ăn một bữa cơm, cho hắn nghỉ ngơi một chút cũng được. Đợi đến tối lại đuổi hắn đi cũng không muộn.
"Vậy được thôi. Bất quá ta đã nói rồi đấy, cha mẹ ta trước khi về đến nhà, ngươi nhất định phải rời khỏi nhà ta."
"Cám ơn."
Tô Tiểu Bộ đi taxi, rất nhanh đã đưa Tạ Nguyên về đến nhà.
Trên bàn còn có bát mì tôm nàng ăn dở, Tô Tiểu Bộ cười cười ngượng ngùng.
"Quên mất không nói cho ngươi biết, ta không biết nấu cơm. Hay là ta đi gọi đồ ăn mang tới cho ngươi?"
"Không cần đâu, mì tôm cũng được."
"Vậy ta giúp ngươi thêm quả trứng nhé?"
"Ừm."
Tô Tiểu Bộ rất nhanh nấu xong hai bát mì tôm bưng ra, Tạ Nguyên cũng không khách sáo, cầm lên liền ăn.
Hắn hiện tại không còn để ý đến chuyện kén ăn, hơn nữa hắn cảm thấy được ăn bát mì tôm do Tiểu Bố Đinh tự tay nấu, kỳ thật cũng là một chuyện rất hạnh phúc.
Tô Tiểu Bộ cũng ăn vài miếng mì tôm cùng với Tạ Nguyên, nàng thật ra không có chút khẩu vị nào, chỉ là đơn thuần ăn cùng Tạ Nguyên mà thôi.
"Ngươi ở nhà một mình liền ăn mì tôm thôi sao?"
Tạ Nguyên sau khi ăn hết một bát lớn mì tôm, tinh thần cuối cùng cũng hồi phục được kha khá, cho nên có sức hỏi Tô Tiểu Bộ.
"Có ăn cũng là tốt lắm rồi, ngươi còn chê à!"
"Ta không có ý đó, ta chỉ là nói ăn nhiều mì tôm không tốt. Về sau ta nấu cơm cho ngươi ăn nhé."
Tô Tiểu Bộ: "...Hả?"
Tạ Nguyên có phải ngồi xe lâu quá nên hồ đồ rồi không, nói toàn những thứ gì không hiểu ra sao thế này!
"Lễ tình nhân vui vẻ!"
Tạ Nguyên đột nhiên từ trong ngực lấy ra một cái hộp nhỏ, đưa cho Tô Tiểu Bộ.
"Ngươi muốn chín trăm chín mươi chín đóa yêu cơ xanh lam ta không tìm được, bất quá ta thật vất vả mới tìm được cái vòng tay này, trên đó có tổng cộng chín mươi chín đóa yêu cơ xanh lam."
Tô Tiểu Bộ không nói được lời nào.
Thì ra hắn thật sự đến tặng hoa hồng cho nàng, hơn nữa lại còn là hoa hồng như thế này.
Tâm ý của Tạ Nguyên đối với nàng rất rõ ràng, hơn nữa hắn còn cất công ngàn dặm xa xôi, vừa đi máy bay vừa đi tàu chạy tới, nàng dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được hắn có ý gì.
"Cái này quý quá, ta không thể nhận."
Nàng đã từng nói nàng sợ phải trở về cuộc sống hiện thực. Cho nên ở trong trò chơi, nếu Tạ Nguyên đưa nàng hoa hồng, nàng có thể thản nhiên đón nhận, bởi vì những cái đó đều là ảo. Thế nhưng mà trong hiện thực thì lại khác, nàng nếu bây giờ nhận lấy quà của Tạ Nguyên, chẳng phải là đồng nghĩa với việc chấp nhận hắn sao?
"Ta xa như vậy tới chỉ để tặng quà cho ngươi, nếu ngươi không nhận thì ta sẽ rất buồn." Tạ Nguyên nhét lễ vật vào tay Tô Tiểu Bộ, "Cái này không phải đồ gì quý giá, ngươi cũng không cần có gánh nặng trong lòng. Ta chưa từng nói ngươi nhận quà rồi, nhất định phải đáp ứng ta điều gì. Tiểu Bố Đinh, ta chỉ đơn thuần muốn tặng cái này cho ngươi thôi. Tâm tư của ngươi thật ra ta cũng không phải là không hiểu, không sao cả, nếu như ngươi chỉ thích cùng ta ở trong trò chơi thì cũng không sao. Chờ về trường học rồi, ta vẫn là Duyên Lai, còn ngươi vẫn là Tiểu Bố Đinh là được."
"Nhưng mà Tạ Nguyên..."
"Ừm..." Tạ Nguyên ngăn Tô Tiểu Bộ lại, "Ngươi lần trước đã từ chối ta một lần rồi, lần này nếu mà lại từ chối ta nữa, thì e là ta thật sự chỉ còn cách biến mất thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận