Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 553: Trò chơi chính là trò chơi (length: 3832)

Loại trò chơi này bên trong bắt đầu nảy sinh tình cảm, thật đơn thuần và tốt đẹp.
Tiểu Bố Đinh cùng Tạ Nguyên hai người cũng đều yêu thích lẫn nhau, tình cảm như vậy cũng rất khó có được.
Hàn Nặc đột nhiên cảm thấy, thật ghen tị với Tiểu Bố Đinh cùng Duyên Lai. Nàng hiện tại đã đánh mất tình yêu của mình rồi, chỉ hy vọng các bạn bè của nàng đều có thể được hạnh phúc.
Tiểu Bố Đinh lẩm bẩm nói: "Làm bạn bè sao? Làm bạn bè..."
Hàn Nặc trở về chỗ ngồi của mình, tiếp tục ăn cơm Kiều Tử Mạc đưa cho nàng. Tối nay Kiều Tử Mạc lại còn chuẩn bị canh gà cho nàng, hắn xem nàng như người bệnh nặng vậy sao?
Bất quá món canh gà này thật sự rất ngon, không hổ là do nhà hàng Nguyệt Lạc làm ra.
Hàn Nặc uống mấy ngụm canh, quay đầu liếc nhìn Tiểu Bố Đinh: "Thôi được rồi, đừng có xoắn xuýt nữa. Đến đây uống chút canh với ta đi! Canh này ngon lắm."
"Ta không muốn đâu, ta muốn giảm béo!" Tô Tiểu Bộ lập tức cự tuyệt.
Hàn Nặc: "..."
Hàn Nặc: "Ngươi gầy như con khỉ thế này rồi, còn giảm béo gì nữa!"
Tô Tiểu Bộ: "Bởi vì ta quyết định rồi, ta muốn đi theo đuổi nam thần của ta! Dù sao trò chơi không phải là thật, ta vẫn nên cố gắng trong đời thực thì hơn."
Hàn Nặc: "Nam thần của ngươi? Là ai?"
Tô Tiểu Bộ thần bí cười cười: "Chính là Tạ Nguyên ở chung phòng với Kiều Tử Mạc đó! Vừa vặn hiện tại Kiều Tử Mạc cũng muốn theo đuổi ngươi, ta và ngươi có thể có bạn đi chung một con đường."
Hàn Nặc: "..."
Hàn Nặc đang ngậm miếng thịt gà, nghe Tô Tiểu Bộ trả lời mà suýt nữa rớt cả miếng thịt. Tiểu Bố Đinh muốn đi theo đuổi Tạ Nguyên? Ha ha ha ha ha...
Nàng thật sự rất muốn nói với Tiểu Bố Đinh rằng, Tạ Nguyên và Duyên Lai thật ra chỉ là một người mà thôi!
Hàn Nặc: "Ừ, tốt. Ta thấy Tạ Nguyên cũng thật không tệ. Cậu theo đuổi đi, ta ủng hộ cậu! Có cần ta nói với Kiều Tử Mạc, nhờ hắn giúp hai người mai mối không?"
"Ách, không cần!" Tô Tiểu Bộ cự tuyệt nói, "Ta chỉ nói vậy thôi, còn lại chưa nghĩ đến đâu. Ha ha..."
"Được thôi." Hàn Nặc lại tùy tiện ăn thêm vài miếng, sau đó dọn dẹp hộp cơm, chuẩn bị đi tắm rửa rồi lại lên giường ngủ tiếp.
Mặc dù bây giờ nàng cũng chẳng ngủ được mấy, nhưng nếu không nằm trên giường thì lại cảm thấy không có việc gì để làm.
Lúc đầu nàng còn mong Lâm Việt gọi điện cho mình, đến bây giờ nàng đã tuyệt vọng rồi. Lâm Việt lúc sáng rời đi còn nhờ Lý Tâm Nghi chuyển lời lại cho nàng, cả ngày không liên lạc với nàng, sao có thể liên lạc vào nửa đêm thế này được?
—— Dưới lầu ký túc xá nữ sinh, Lâm Việt một mình đứng ở nơi khuất nào đó. Đêm nay gió rất lớn, thổi cho tóc hắn bị hất tung lên. Có mấy sợi tóc bị gió thổi che trước trán, chắn tầm mắt hắn, Lâm Việt cuối cùng nhìn thêm vài lần, rồi mới quay người rời đi.
Trong tay Lâm Việt cầm hộp giữ ấm mang từ nhà đến, bên trong là đồ ăn hắn cố ý trở về nhà làm cho Hàn Nặc.
Lâm Việt không biết Hàn Nặc bị cảm, cho nên đồ hắn làm cho nàng phần lớn đều là món nàng hay ăn. Hắn biết Hàn Nặc tối qua uống say, nhớ đến bộ dạng nàng say lần trước, cho nên Lâm Việt cố ý về nhà nấu cháo thịt nạc rau củ cho Hàn Nặc.
Hắn đã đồng ý điều kiện của Lý Tâm Nghi, muốn đóng vai người yêu của nàng ta.
Có lẽ về sau hắn có thể tự mình nấu cơm cho Tiểu Nặc không còn nhiều, có lẽ hôm nay là lần cuối cùng rồi, nên Lâm Việt cố ý sáng sớm đã vội về nhà.
Lâm Việt vội vã đến dưới lầu ký túc xá nữ sinh ngay sau khi điểm danh xong, chỉ là muốn giả vờ tình cờ gặp Tiểu Nặc, sau đó đưa hộp giữ ấm cho nàng, nói với nàng đây đều là mẹ hắn làm cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận