Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2619: Lữ hành 6 (length: 3794)

Nghe Vu Hàn nói, Vu ba ba cũng chỉ có thể thở dài.
Con cái lớn rồi, hắn cũng không quản được.
"Tiểu Hàn, có lẽ ngươi nói không sai, ngươi đang theo đuổi tình yêu của ngươi. Nhưng ba vẫn muốn nói với ngươi, tình yêu vẫn là nên thuận theo tự nhiên một chút, Tiểu Nghiên đã không thích ngươi hiện tại, ta cảm thấy..."
"Ba cảm thấy cái gì? Ba cảm thấy ta nên từ bỏ sao? Hay ba cảm thấy, Tiểu Nghiên không thích ta thì ta không thể thích nàng nữa?"
"Ta không phải nói ngươi không thể thích nàng, mà là bây giờ... chẳng phải ngươi cũng đã nói rồi sao, nàng và Kiều Diệc là yêu nhau, như vậy trong tình huống này, ngươi còn muốn xông vào, ta cảm thấy Tiểu Nghiên sẽ càng ghét ngươi hơn đấy?"
"Thôi đi, chúng ta đừng thảo luận vấn đề này nữa."
Vu Hàn không muốn tiếp tục chủ đề này, rất rõ ràng hắn và cha mình, lúc này quan điểm khác biệt, hơn nữa ai cũng không thuyết phục được ai.
"Vậy ngươi muốn thảo luận cái gì, đi du lịch sao? Vu Hàn, ngươi biết rõ người Tiểu Nghiên thích là Kiều Diệc, còn muốn lúc này bảo nàng đi du lịch cùng ngươi, điều này không phải có chút quá đáng sao?"
"Chỗ nào quá đáng ba? Chẳng lẽ chỉ vì Kiều Diệc cũng thích nàng, cho nên ta đến quyền theo đuổi cũng không có sao? Hơn nữa ta tin, nếu như lúc trước không có Kiều Diệc thì Tiểu Nghiên nhất định sẽ chấp nhận ta!!"
Vu Hàn vẫn nhớ lúc trước bọn họ vừa tới đây, Tiểu Nghiên sau khi biết ý của hắn đã nói với hắn những lời đó.
Nếu không có Kiều Diệc thì Tiểu Nghiên có khả năng sẽ chấp nhận hắn a? Nếu không phải tại Kiều Diệc, Tiểu Nghiên nhất định sẽ chấp nhận hắn. Bởi vì hắn mới là lựa chọn tốt nhất của Tiểu Nghiên.
Cho nên Vu Hàn luôn cảm thấy những chuyện này đều do Kiều Diệc gây ra. Rõ ràng hắn quen Tiểu Nghiên trước, cũng thích Tiểu Nghiên trước Kiều Diệc, rõ ràng tất cả mọi thứ phải thuộc về hắn, nhưng vì sao Kiều Diệc lại xuất hiện.
"Vu Hàn, đến bây giờ ngươi còn chưa hiểu sao? Chuyện này không liên quan đến việc Kiều Diệc xuất hiện hay không, chỉ là Tiểu Nghiên thích người là Kiều Diệc, mà không phải ngươi. Dù không có Kiều Diệc thì nàng cũng có thể thích người khác thôi."
"Được rồi ba, đừng nói nữa, ta biết Tiểu Nghiên bây giờ không thích ta, nhưng ta cũng sẽ không bỏ cuộc. Cứ vậy đi, muộn rồi, ba đi nghỉ trước đi."
"Vu Hàn...ngươi!"
Vu ba ba tuy tức giận, nhưng lại không thể nói gì, thế nào đi nữa thì Vu Hàn cũng là con trai ruột của hắn, hơn nữa hắn chỉ có một đứa con trai này, hắn dù tức giận, cũng phải vì Vu Hàn mà suy nghĩ.
Cho dù hắn biết rõ Vu Hàn làm vậy ích kỷ, cũng sai, nhưng là thân là cha của Vu Hàn, hắn đương nhiên muốn đứng về phía Vu Hàn. Vì con trai mình thích Tiểu Nghiên như vậy, thì hắn làm cha, khẳng định vẫn muốn giúp con mình thôi.
"Ba, ba đi nghỉ ngơi trước đi. Có chuyện gì, chúng ta ngày mai nói tiếp."
"Ừ, ngủ ngon."
Kỳ nghỉ chẳng mấy chốc sẽ đến, Hàn Nặc lần cuối hỏi Chu Tiểu Nghiên: "Tiểu Nghiên, ngươi quyết định thật rồi, vẫn muốn đi du lịch cùng ba con Vu Hàn sao?"
"Đúng vậy."
"Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ đấy, lần này ngươi là cùng một người luôn thích ngươi đi du lịch, chứ không chỉ đơn thuần là thân nhân như ngươi nghĩ, ngươi hiểu không?"
"Hiểu mà. Chị phía trước đã nói chuyện với ba Vu, nói rõ như vậy rồi, em còn không hiểu sao? Chị yên tâm đi, chị đã nói như vậy, em tin rằng chuyến đi này sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận