Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3857: Vô đề (length: 7556)

Chuyện này thật là hiểu lầm lớn. Nàng thật sự không có ý đó. Hơn nữa Giang Thần cũng không có ý đó.
"Vương tỷ, chị thật hiểu lầm rồi, ta với Giang Thần thật không có gì cả. Ta chỉ đến thực tập thôi, cũng là vì Giang Thần và anh Tần Thiên quen biết, nên ta mới được đến thực tập. Ta với Giang Thần trước đây cũng chỉ gặp có một lần mà thôi."
"Ngươi biết vậy là tốt rồi. Nhưng chị cũng chỉ nhắc nhở em một câu thôi. Em biết đấy, thời gian trong đoàn làm phim vừa buồn tẻ lại dài dằng dặc, hai người các em, trai tài gái sắc, tuổi đẹp thế này, ở chung với nhau hơn mấy tháng. Phải chú ý nhiều vấn đề lắm đó. Người trẻ tuổi mà, thật ra đều rất dễ rung động. Các em đương nhiên cũng không ngoại lệ đâu."
A...
Cho nên tỷ người đại diện, là sợ Giang Thần sẽ thích nàng sao? Làm sao có thể chứ? Giang Thần ở trong ngành giải trí bao nhiêu mỹ nữ không đi yêu thích, lại đi thích nàng một con bé con sao? Nàng lại không có chút mị lực nào. Nàng cũng không dám tự mình đa tình. Nhưng mà chị người đại diện lo lắng, nàng cũng không thể cãi lại được.
"Vương tỷ, chị nói, em đều biết, em biết mình nên làm gì, không nên làm gì. Bây giờ em chỉ muốn đến đây cố gắng làm việc, trong lần thực tập này, em học được nhiều điều hơn, sau này có thể trở thành một thợ trang điểm giỏi và xuất sắc. Em thật không nghĩ đến những thứ khác. Hơn nữa, em cũng biết, lần này đi đoàn làm phim sẽ rất vất vả, chị yên tâm, em sẽ cùng anh Nho Nhã, chăm sóc tốt cho Giang Thần. Chị cứ yên tâm đi."
"Được rồi, em là đứa bé thông minh. Vậy chị cũng không nói nhiều nữa. Nghỉ ngơi một chút đi. Hôm nay hành trình còn dài, sẽ rất mệt đấy."
"Vâng, cám ơn Vương tỷ."
Quả nhiên, hành trình lần này thật là rất dài, rất dài.
Bọn họ ngồi máy bay gần bốn tiếng, cộng thêm thời gian bị trễ ở sân bay, tổng cộng mất đến 5, 6 tiếng. Sau đó đến sân bay Côn Minh đã là giữa trưa.
Trên máy bay chỉ ăn qua loa chút đồ ăn dở tệ, sau đó họ đã đến Vân Nam.
Ở đó vẫn có rất nhiều fan của Giang Thần chờ đợi.
Tần Thiên cuối cùng chỉ đến chơi mấy tháng, rồi tự mình bỏ thi đấu. Nhưng Giang Thần thấy tiếc cho Tần Thiên, vì anh cho rằng Tần Thiên có năng khiếu âm nhạc hơn anh nhiều.
Vì Tần Thiên chưa từng được đào tạo bài bản, dù khi còn bé, theo quy tắc gia đình, Tần Thiên cũng học violon và dương cầm, nhưng đó chỉ là những kỹ năng mà người nhà bắt buộc phải có mà thôi.
Hoàn toàn không phải là những gì Tần Thiên yêu thích và cần.
Nhưng cũng có thể do từ nhỏ học nhạc cụ nên Tần Thiên hiểu biết và nhạy cảm với âm nhạc tốt hơn nhiều so với người bình thường.
Sau này Giang Thần cũng hỏi Tần Thiên, có muốn quay lại, tiếp tục theo đuổi giấc mơ âm nhạc của mình không?
Nhưng Tần Thiên lại lắc đầu cự tuyệt.
Hắn nói hắn không giống Giang Thần, Giang Thần rất nghiêm túc yêu âm nhạc, yêu sự nghiệp diễn xuất của mình. Còn hắn, có lẽ Giang Thần nói đúng.
Năm đó Tần Thiên thi đại học xong rồi đi tham gia tuyển tú, thật ra chỉ là nhất thời hứng thú. Hắn không yêu thích công việc này lắm. Hoặc có thể nói, cho dù hắn yêu âm nhạc, nhưng ngành giải trí đối với hắn mà nói, có quá nhiều sự phức tạp, Tần Thiên không thực sự yêu thích cái ngành này.
Huống chi, người nhà Tần Thiên luôn có yêu cầu rất cao với hắn. Cha mẹ lớn tuổi, cả gia tộc họ Tần đều cần hắn thừa kế.
Nếu hắn thật sự tùy hứng theo đuổi ước mơ, người nhà hắn sẽ thế nào? Tần Thiên còn có nhiều trách nhiệm phải gánh vác, nên đó cũng là lý do vì sao hắn vừa tốt nghiệp đã quay về.
Mấy người bạn cũ gặp lại, Giang Thần vừa từ sự kiện xuống, bây giờ đã tẩy trang, ăn mặc cũng tùy ý.
Vừa gặp mặt, Giang Thần đã cười nói: "Tần Thiên, tốc độ của ngươi thật nhanh đó. Sao mới chớp mắt, ngươi đã đính hôn rồi. Hơn nữa đính hôn, vậy mà không cho bọn ta biết, quá không có ý nghĩa đi."
Thực ra trước đó chuyện Tần Thiên và bạn gái cũ, trên mạng cũng có chút sóng gió. Mà bạn gái cũ của Tần Thiên, Na Na, với cái tiểu minh tinh bị chụp chung kia, cũng quen biết Giang Thần.
Lúc tin tức đó nổ ra, tiểu minh tinh đó đang cùng đoàn làm phim với Giang Thần. Giang Thần đóng vai chính nam, nhưng tiểu minh tinh đó chỉ đóng vai phụ không quan trọng trong phim.
Chỉ có điều chuyện kia xảy ra, tiểu minh tinh đó bị đoàn phim đuổi luôn.
Nên chuyện này, Giang Thần chắc chắn cũng biết. Chỉ là họ không nhắc đến chuyện đó trước mặt Tần Thiên.
Sau này, biết Tần Thiên đã đính hôn, coi như mọi chuyện đã sang trang.
"Đợt đính hôn trước đột ngột quá, hơn nữa lại vào ngày giỗ của ông nội ta. Không kịp thông báo cho mọi người. Vậy hôm nay để ta mời khách, coi như là ta xin lỗi các ngươi." Tần Thiên lập tức cười nói.
"Chỉ mời khách không được đâu, ít nhất trước phải tự phạt ba chén chứ."
Người đi cùng Giang Thần, cũng là người năm đó họ quen biết. Gọi là Tống Tiểu Dật. Chỉ là người này, lúc trước tham gia cuộc thi thì bị loại rất sớm. Mấy năm nay cũng luôn ở trong giới giải trí mò mẫm, nhưng cuối cùng không có danh tiếng gì.
Nhưng mà sáng tác ca khúc của anh ta không tệ, vì có quan hệ tốt với Giang Thần, nên Giang Thần cũng cố ý nâng đỡ vài lần. Cho nên hiện giờ cũng coi như là một người làm âm nhạc khá ổn.
Có lẽ vì bây giờ Tần Thiên đi làm ở công ty, lại đảm nhận chức vị không thấp trong công ty, nên ngày thường đương nhiên là phải ăn mặc trưởng thành một chút, có như vậy mới thuyết phục người khác.
Bằng không, người ta sẽ nói, một sinh viên mới ra trường, dựa vào cái gì mà đến một công ty lớn như vậy, quản lý nhiều người thế. Người ta dựa vào gì mà phải nghe theo sự sắp xếp của hắn.
Chẳng phải sao? Mà Tần Thiên cho dù trang điểm thành bộ dạng gì, trong mắt Quách Diệc Cẩm khẳng định vẫn đẹp nhất.
Chắc là có cảm giác đó. Hồi còn đi học, mặc đồ thường ngày một chút, sẽ làm cho Quách Diệc Cẩm cảm thấy là một học trưởng.
Nhưng bộ dạng đó của Tần Thiên, Quách Diệc Cẩm cơ hồ nhìn từ nhỏ đến lớn, không còn gì mới mẻ.
Sau này khi Tần Thiên bắt đầu vào công ty, bắt đầu làm việc, mặc âu phục, đeo cà vạt. Lại cho Quách Diệc Cẩm một cảm giác khác.
Chính là đột nhiên có thêm một chút mị lực của người đàn ông trưởng thành, hơn nữa càng có cảm giác an toàn. Dù sao Quách Diệc Cẩm càng nhìn càng cảm thấy yêu thích.
Ngược lại đúng là giống như Tống Tiểu Dật nói vậy, Tần Thiên bây giờ, có chút khí chất bá đạo tổng tài. Chủ yếu là do đẹp trai nữa.
Ừm, Quách Diệc Cẩm nghĩ đi nghĩ lại, cũng không kìm được mà mê trai.
Thế nhưng hôm nay rõ ràng là nàng muốn tới đây để hoa si thần tượng của mình, Giang Thần mà.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận