Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1907: Hợp tác 6 (length: 3702)

"Ngươi nói gì vậy?" Vẻ mặt của ba Kiều Diệc vẫn khó coi như cũ, "Ngươi đang nói chuyện với chúng ta như vậy sao? Chúng ta cũng chỉ là hỏi ngươi một chút chuyện gì thôi, ngươi cũng không kiên nhẫn à?"
"Không phải, ba."
"Vậy được, ngươi lại giải thích xem, ngươi đi làm việc là đi làm, vậy tại sao Chu Tiểu Nghiên lại đi cùng ngươi với Tiểu Mạc? Nàng ở Lâm thị phụ trách công việc gì, vì sao lại ở riêng với các ngươi?"
"Chỉ là cùng đi ra ngoài làm việc thôi, hơn nữa Chu Tiểu Nghiên chỉ là đại diện cho Lâm thị đến tiếp đón ta, ngoài ra không có gì cả."
"Vậy còn ảnh chụp, ảnh chụp là chuyện như thế nào?"
"Ảnh chụp thì chụp tùy tiện thôi mà." Lần này Kiều Diệc thật sự có chút hết kiên nhẫn. Dù sao cũng không biết ba mẹ hắn làm thế nào có được hai tấm ảnh này, nhưng hắn biết bây giờ trong mắt ba mẹ, giải thích của hắn đều là giả, hắn nói nhiều cũng vô ích.
Có lẽ là do quá mệt mỏi, cũng có lẽ là vì vấn đề này lại liên lụy đến Chu Tiểu Nghiên, cho nên mới khiến Kiều Diệc trở nên khác thường.
"Thôi được rồi, cha, mẹ. Con đã giải thích rõ rồi, con rất mệt, con lên lầu đi ngủ trước, ba mẹ cũng sớm nghỉ ngơi đi." Kiều Diệc nói xong câu này liền đi thẳng, ba mẹ Kiều Diệc vẫn đứng ở đó, trong mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.
"Thằng bé này..." Mẹ Kiều Diệc lắc đầu.
"Đúng vậy, trưởng thành rồi cứng cáp rồi, nên cũng không xem chúng ta ra gì!" Ba Kiều Diệc rất tức giận.
Vì con trai luôn nghe lời đột nhiên trở nên phản nghịch như vậy, ông cảm thấy uy quyền của mình bị thách thức.
"Được rồi, đi ngủ thôi. Chuyện khác ngày mai nói!"
Hai người thương lượng một hồi, cũng từ từ đi về phòng.
Sau khi về đến phòng, Kiều Diệc liền lập tức gọi điện thoại cho Kiều Tử Mạc. Thực ra giờ đã rất muộn, anh vốn không muốn làm phiền Kiều Tử Mạc, vì em ấy có lẽ đã ngủ.
Nhưng chuyện này thật sự có chút gấp, anh nhất định phải lập tức hỏi Tiểu Mạc chuyện gì xảy ra.
Kiều Tử Mạc quả nhiên đã ngủ, liên tục làm việc hai tuần, với sức chịu tải công việc thường ngày của Kiều Tử Mạc vốn đã không mấy khả quan. Vì thế hôm nay vừa được nghỉ, cậu đã ở lì trong phòng khách sạn ngủ cả ngày, chẳng đi đâu. Đến tối thì dậy ăn cơm, xem tivi, giờ lại nằm lên giường. Cậu giờ chỉ muốn ngủ say hai ngày hai đêm liên tiếp.
Sau đó cậu lơ mơ thì nhận được điện thoại của Kiều Diệc. Anh trai à, muộn thế này còn gọi điện cho cậu làm gì vậy, trước kia không phải anh ấy không thích liên lạc với cậu sao?
Kiều Tử Mạc rất phiền muộn bắt máy.
"Anh... Anh làm gì vậy..." Giọng Kiều Tử Mạc như từ phương xa vọng lại, lơ mơ, còn mang vẻ oán giận.
Kiều Diệc đoán chừng, chắc là anh đã thật sự làm phiền Tiểu Mạc nghỉ ngơi. Vậy nên tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng hỏi xong những vấn đề cần hỏi, sau đó để Tiểu Mạc đi ngủ sớm.
"Em đã xóa ảnh chưa?"
"Ảnh gì ạ?" Kiều Tử Mạc lơ mơ, căn bản không kịp phản ứng.
"Là cái ảnh tối qua em đăng lên vòng bạn bè, ảnh chúng ta chụp chung với Chu Tiểu Nghiên ấy."
"À..." Kiều Tử Mạc kéo dài giọng, cuối cùng cũng hiểu, "Em xóa rồi mà. Sao vậy ạ, anh? Em buồn ngủ lắm được không, anh có chuyện gì thì nói nhanh đi."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận