Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1954: Thăm dò 13 (length: 3769)

"Ta đương nhiên không phải nói ngươi sẽ coi trọng Chu Tiểu Nghiên đâu! Ý ta là..." Kiều mụ mụ đột nhiên sốt ruột nói, "Chẳng lẽ ngươi không hiểu ý của mụ sao?"
"Không hiểu a." Kiều Tử Mạc cố ý giả ngu.
"Ý ta là Chu Tiểu Nghiên có khả năng sẽ cố ý đến gần ngươi, ngươi hiểu không?"
"Không hiểu! Ta nói mụ, ngươi đừng đem ai cũng nghĩ là có tâm cơ như vậy được không, Chu Tiểu Nghiên tự nhiên đến gần ta làm gì. Tính tình ta người như vậy không tốt, nàng thấy ta còn muốn tránh, còn cố ý tiếp cận ta đây! Mụ, ngươi nghĩ nhiều quá rồi!"
"Ngươi vẫn là không hiểu ý ta. Ý ta là, cái cô Chu Tiểu Nghiên kia có khả năng hay không trước tiếp cận ngươi, sau đó nhờ ngươi để tới gần ca ngươi?"
Kiều Tử Mạc thật ra không phải không hiểu, hắn sao có thể không hiểu mụ mụ đang nói gì, chỉ là hắn muốn cố ý giả vờ như không hiểu mà thôi.
"Cái này càng không thể nha. Nếu Chu Tiểu Nghiên thật muốn tiếp cận ca ta, thì lúc trước không nên rời khỏi Kiều thị mới đúng chứ. Hiện tại chạy xa như vậy rồi, ngay cả mặt ca cũng không thấy, ngươi nói nàng là muốn tiếp cận ca ta, ai tin chứ? Đổi lại là ngươi, ngươi sẽ làm vậy sao?"
"Sao lại không biết a! Tiểu Mạc, ngươi nói vậy chỉ chứng minh ngươi vẫn không thể hiểu nổi con gái. Có lúc dùng chiêu 'dục cầm cố túng', thật ra sẽ hiệu quả tốt hơn. Hơn nữa ca ngươi là người như nào ngươi không biết sao, hắn là một người cứng đầu, hơn nữa một khi thật sự thích ai thì cũng không dễ dàng bỏ qua. Lúc trước Chu Tiểu Nghiên đột nhiên rời đi, ai biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì. Hiện tại Chu Tiểu Nghiên lại đến Lâm thị, nói là rời đi, nhưng thật ra cũng không đi bao xa. Ca ngươi gặp lại nàng, ai biết có thể mềm lòng hay không, có thể cảm thấy ban đầu là hắn nợ Chu Tiểu Nghiên nên càng thêm sinh thương hại hay không?"
Tốt a, đến lúc này, Kiều Tử Mạc rốt cuộc cảm thấy hắn đánh giá thấp khả năng suy diễn của mẫu thân đại nhân. Bà nghĩ nhiều quá rồi, chắc mỗi ngày ở nhà không có việc gì, toàn nghiên cứu mấy chuyện này đây.
Lần trước nhìn thấy tấm hình ba người họ chụp chung, bà đoán cũng tỉ mỉ nghiên cứu từng biểu cảm của mỗi người rồi, theo từng thần thái, dáng vẻ từng người một phân tích nhỉ? Còn cả thời gian và hoàn cảnh, những chuyện có thể đã xảy ra, chẳng phải bà cũng nghĩ ra cả trăm khả năng sao?
"Mụ, mẹ thật nghĩ nhiều. Con đảm bảo Chu Tiểu Nghiên tuyệt đối không có ý xấu với ca, với cả con nói rồi, họ gặp nhau là do con. Là do trợ lý của con đột nhiên bệnh không đến được, nên con mới đi nhờ Vu Hàn ca điều Chu Tiểu Nghiên đến làm việc chỗ con. Đó không phải là ý của Chu Tiểu Nghiên, cũng không phải ý của ca con, cả hai người họ đều không có ý nghĩ đó. Hơn nữa con đảm bảo với mẹ, hai tuần đó, ngoài trao đổi công việc ra, Chu Tiểu Nghiên với ca con thật sự không nói thêm một câu nào. Thật đấy! Con thề!"
Lần này Kiều Tử Mạc không nói dối, cho dù hắn đã cố gắng tạo cơ hội cho Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc, nhưng hai người vừa gặp mặt vẫn lạnh nhạt không ai chịu ai, đều trưng bộ mặt nghiêm túc, một câu cũng không muốn nói. Điều này khiến Kiều Tử Mạc thật buồn bực.
Cảm thấy công sức của hắn phí hoài, Kiều Diệc không chủ động, hắn người ngoài cuộc cũng chịu thua.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận