Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2151: Quyết định đều là so lựa chọn khó 2 (length: 3799)

Lại thêm về sau Kiều Tử Mạc lại cố ý chạy tới kích thích hắn, đoán chừng hắn liền muốn càng nhiều, thật bực bội. Cho nên mới một mình chạy đến quán bar mượn rượu giải sầu?
Haizz, không ngờ Vu Hàn ca lại là một người yếu đuối như vậy. Kiều Tử Mạc nghĩ, hắn bất quá là tùy tiện nói mấy câu thôi mà, nếu chỉ vài câu nói đã có thể kích thích Vu Hàn ca, vậy thì hắn quá yếu đuối rồi đi.
Nhìn xem Kiều Diệc kìa, gặp phải nhiều chuyện phiền phức như vậy, cũng có thấy sao, vẫn cứ đúng giờ đi làm tan tầm.
Được thôi, có lẽ với Kiều Diệc, công việc mới là quan trọng nhất, cho nên bất cứ chuyện gì cũng không thể ảnh hưởng đến công việc của hắn.
"Tóm lại, vẫn là cảm ơn ngươi." Đây là lần thứ ba Chu Tiểu Nghiên nói cảm ơn với Kiều Tử Mạc tối nay, "Nếu không có ngươi, ta cũng không biết tìm ai giúp nữa. Hàn Nặc tỷ tỷ lại ở xa như vậy, mà giờ này chắc chị ấy cũng sớm cho Tiếu Tiếu đi ngủ rồi, ta ngại làm phiền chị ấy. Nên..."
"Nên ngươi chỉ có thể tìm ta, đúng không? Ừm... Như loại cẩu độc thân như ta, bình thường cũng không có gia đình ràng buộc gì, nên rất thích hợp ra ngoài làm người tốt. Đúng không?"
"À..." Chu Tiểu Nghiên cười nhẹ.
"Ê, ta nói Vu Hàn ca tối nay sao uống nhiều thế, các ngươi có chuyện gì vui à? Sao ngươi lại không say? Nếu ngươi cũng say thì ai đưa các ngươi về." Kiều Tử Mạc cố tình giả bộ không biết gì, hỏi Chu Tiểu Nghiên.
"À..." Chu Tiểu Nghiên hơi ngượng ngùng, không biết nên nói với Kiều Tử Mạc thế nào, lẽ nào lại nói với hắn là nàng đắc tội với tiểu ca ca, sau đó tiểu ca ca mới một mình chạy đến uống say?
"Thật ra cũng không có gì đâu, đều tại tiểu ca ca tửu lượng không tốt, uống có chút đã say rồi."
"Haizz, tửu lượng không tốt mà còn uống nhiều như vậy, tối nay đoán chừng phải vất vả ngươi rồi. Chăm sóc người say không phải chuyện dễ dàng đâu. Chu Tiểu Nghiên, ngươi cũng không dễ dàng gì."
Nghĩ một chút, Kiều Tử Mạc cảm thấy Chu Tiểu Nghiên thật sự không dễ dàng. Lúc mười mấy tuổi, trong nhà liền xảy ra biến cố lớn như vậy, những năm này cô ấy đều tự mình chống chọi. Vất vả lắm điều kiện trong nhà tốt hơn một chút thì cha mẹ cô ấy lại liên tiếp qua đời. Ừm, đối với người ngoài có lẽ đó là chuyện tốt, nhưng đối với Chu Tiểu Nghiên thì chắc chắn là một chuyện khó chấp nhận.
Cô ấy thích Kiều Diệc nhiều năm như vậy, nhưng cuối cùng lại phải từ bỏ vì có người khác thích cô ấy. Nhìn Vu Hàn bây giờ xem, Chu Tiểu Nghiên tối nay chỉ đi ăn một bữa cơm ở nhà Hàn Nặc thôi, mà hắn đã chạy ra ngoài uống rượu say bí tỉ. Lúc đó chắc chắn Chu Tiểu Nghiên lại tự trách, như vậy thì cô ấy làm sao dám rời khỏi Vu Hàn chứ?
Kiều Tử Mạc không khỏi đau lòng cho Chu Tiểu Nghiên, tình thân và tình yêu, cô ấy phải chọn thế nào, đây đúng là một nan đề. Còn Kiều Diệc, xem ra con đường giữa hắn và Chu Tiểu Nghiên còn rất dài. Mà cả hai người bọn họ đều có chút e dè, Kiều Diệc đoán chừng phải để ý đến ý kiến của cha mẹ, còn Chu Tiểu Nghiên lại phải quan tâm đến cảm xúc của Vu Hàn.
Vậy khi nào bọn họ mới có thể thật sự không màng đến gì, dám yêu một lần chứ?
Còn Chu Tiểu Nghiên nghe Kiều Tử Mạc nói, chỉ khẽ cười đáp: "Ta không khổ cực. Tiểu ca ca là người nhà của ta, chăm sóc hắn là lẽ đương nhiên."
Ừm, nghe Chu Tiểu Nghiên trả lời như vậy, Kiều Tử Mạc lại càng cảm thấy khó chịu trong lòng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận