Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2437: Lâm Nghĩa Hoa sinh nhật 3 (length: 3828)

"Nhanh sao?" Hàn Nặc hỏi ngược lại, "Rất nhanh sinh nhật ba chồng ta sắp đến, lúc này là hẳn là chuẩn bị rồi chứ. Chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng chúng ta muốn quen biết ai, người ta liền lập tức từ trên trời rơi xuống nha? Chuyện này nhất định vẫn là muốn tuyển chọn tỉ mỉ một phen, sau đó lại hảo hảo suy tính một chút chứ."
Muốn giới thiệu đối tượng, há lại chuyện dễ dàng như vậy?
Không nói đến lúc đó Diệp Tuyết muốn một nhà một nhà đi nghe ngóng, chính là Hàn Nặc đều phải xem xét trước một cái. Mặc dù lần này xem mắt, nàng dùng tới để kích thích Kiều Diệc, nhưng cũng không phải tùy tiện người nào đều có thể làm cái quân bài này được không?
Muốn giới thiệu cho Tiểu Nghiên người quen biết, mặc kệ là thật muốn xem mắt, hay là giả, đều phải phải là nhân phẩm tốt lại nhân tài ưu tú mới được, Hàn Nặc cũng sẽ không tùy tiện để ai cặn bã để tới gần em gái nàng.
Hơn nữa vạn nhất lần này xem mắt liền xuất hiện cái gì niềm vui bất ngờ đâu, điều này cũng không phải là không thể nào sao.
Cho nên Hàn Nặc càng phải hảo hảo nắm chắc.
"Kia... Vậy được rồi." Nếu đã nói đến nước này, Chu Tiểu Nghiên cũng đành phải miễn cưỡng đáp ứng nói, "Vậy đều nghe tỷ tỷ."
"Đúng rồi, Tiểu Nghiên, hoa ngày mai ngươi còn tiếp tục nhận sao? Đến lúc đó vẫn là phải mang đến văn phòng ta cất đi sao?"
"Ừm, cũng chỉ có thể tạm thời như vậy."
Xem ra, nàng đối với việc Kiều Diệc tặng hoa, vẫn là không muốn cự tuyệt.
Hôm nay tan tầm, Hàn Nặc đem hoa buổi sáng Kiều Diệc đưa trả lại cho Chu Tiểu Nghiên, những bông hoa tươi ở trong phòng điều hòa cả ngày, đã sớm bắt đầu khô héo.
Hàn Nặc cảm thấy những bông hoa như vậy, kỳ thật đã không có giá trị thưởng thức, thời gian đẹp nhất để thưởng thức của chúng đã qua. Thế nhưng Chu Tiểu Nghiên vẫn như cũ như nâng niu bảo bối đem hết hoa ôm về, hiện tại liền đều cắm ở trong bình hoa ở phòng nàng rồi.
"Thế nhưng mà Tiểu Nghiên, ngươi cảm thấy như vậy thật sự có thể giấu được Vu Hàn sao? Việc Kiều Diệc tặng hoa cho ngươi, Kiều Tử Mạc mới sáng sớm liền biết. Đều làm ở cùng một công ty, ngươi thật cảm thấy Vu Hàn sẽ không nghe được những lời đồn này sao? Hơn nữa hôm nay thì thôi, nếu như ngày mai hoa tươi vẫn đúng giờ mang đến, đến lúc đó khẳng định lại giống như mấy đồ ngọt trước kia, nhất định sẽ làm cho người khác hiếu kỳ. Ngươi muốn giấu giếm Vu Hàn cũng không có khả năng giấu được."
"Vậy đến lúc đó rồi tính sau."
"Ai, ngươi đó nha."
Hàn Nặc cũng chỉ là bất đắc dĩ, cái này vốn dĩ là chuyện của Tiểu Nghiên, vậy cứ để nàng tự mình quyết định đi.
"Được rồi, thời gian không còn sớm, ta cũng muốn xuống lầu kể chuyện cho Tiếu Tiếu nhà ta, dỗ con bé đi ngủ đây. Ngươi cũng đi ngủ sớm một chút đi, không nên nghĩ nhiều như vậy. Ngủ ngon."
"Ừm, tỷ tỷ ngủ ngon."
Ngày thứ hai, 10 giờ sáng hoa tươi vẫn đúng giờ xuất hiện trước mặt Chu Tiểu Nghiên. Khác với hôm qua, Chu Tiểu Nghiên lại liên tiếp hai ngày nhận được người khác tặng hoa tươi, những cô nàng thích tám chuyện kia làm sao có thể bỏ qua cho nàng đâu?
"Tiểu Nghiên à, đây là ai tặng hoa cho cậu vậy? Có phải là anh chàng đẹp trai đưa đồ ngọt trước đây không?"
"Đúng đó, đúng đó, trước kia anh chàng đẹp trai đưa đồ ngọt đột nhiên không đưa nữa, bọn tớ cũng đều tò mò đấy. Không ngờ anh ta qua vài ngày lại đổi sang tặng hoa nha? Thật đúng là có dụng ý đấy. Sợ cậu ăn đồ ngọt chán nên liền đổi sang cái khác ngay."
"Ôi chao, Chu Tiểu Nghiên, rốt cuộc là anh chàng đẹp trai nào vậy? Vừa có tiền lại vừa có tâm như vậy. Khi nào cậu đưa đến công ty, giới thiệu cho bọn tớ một chút, để bọn tớ quen biết thôi."
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận