Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2334: Sinh nhật vui vẻ 17 (length: 3830)

Kiều Tử Mạc nghĩ như vậy xong, tâm tình cũng bắt đầu trở nên bình thản. Chẳng qua chỉ là một buổi tối thôi mà, chẳng qua chỉ là bên ngoài nóng lên một chút thôi, hắn là một đấng nam nhi, lẽ nào lại sợ mấy thứ này?
Ra ngoài sau, cậu nhóc Tiểu Trương kia, cũng theo như quy trình vốn có đưa cho Kiều Tử Mạc mấy tờ truyền đơn. Mặt khác, Nghiêm Du Thành nói để Kiều Tử Mạc tự do phát huy, mặc kệ hắn làm gì, miễn sao có thể chiêu mộ được khách là được rồi.
Huống chi, gương mặt này của Kiều Tử Mạc, muốn không gây chú ý cũng khó a.
"Đúng rồi." Tiểu Trương lại nói với Kiều Tử Mạc, "Soái ca à, ta dạy cho ngươi một cách. Ngươi xem này, ngươi đẹp trai như vậy, cho nên mục tiêu khách hàng của ngươi chính là những cô gái trẻ tuổi ấy, đặc biệt là những cô nàng đi chung với nhau, ngươi chỉ cần đưa tờ rơi vào tay họ, rồi tiện thể nói mấy câu với họ, bảo đảm sẽ kéo được khách."
Cậu nhóc Tiểu Trương đối với việc nhan sắc có thể mang lại giá trị kinh tế vẫn tin tưởng không chút nghi ngờ, dù sao mỗi ngày đến Kết Tử Nhan ăn đồ ngọt cũng có không ít người đến vì mặt ông chủ Nghiêm Du Thành mà. Một người đẹp trai như Kiều Tử Mạc thế này, đương nhiên cũng có thể thu hút được rất nhiều nữ sinh. Chả trách lão bản lại muốn để Kiều thiếu gia ra cửa đón khách.
"Thật cứ như vậy là được sao?" Kiều Tử Mạc vẫn còn chút nghi hoặc, "Cũng chỉ cần đưa tờ rơi cho mấy cô gái đó, sau đó họ sẽ đến tiêu tiền sao?"
"Đương nhiên rồi. Nhưng tốt nhất, ngươi nên mỉm cười với họ một chút, ngươi cười lên trông rất đẹp."
"Ừm." Như vậy thì không khó à, Kiều Tử Mạc giỏi nhất là ba hoa chích chòe.
Thế là đêm đó, Kiều Tử Mạc liền đứng ở bên ngoài, đón hơi nóng từ cửa tiệm, chiêu mộ khách cho Kết Tử Nhan cả đêm. Đương nhiên, thật ra cũng không đến cả đêm, bởi vì nhờ vào "mỹ mạo" của Kiều Tử Mạc, hắn căn bản không phải đứng ở đó quá lâu, mà tiệm bên trong đã có rất nhiều khách rồi. Về cơ bản là bách phát bách trúng, chỉ cần hắn đưa tờ rơi, tất cả đều vào trong, đương nhiên cũng có những người hắn không đưa tờ rơi, nhưng nhìn thấy một anh chàng đẹp trai như vậy đứng phát tờ rơi giữa trời nóng, cũng không nỡ mà tự vào trong.
Cho nên chẳng mấy chốc, Kiều Tử Mạc đã kết thúc công việc đứng ngoài của mình, bởi vì nếu hắn tiếp tục đứng ở đó, e rằng khách trong tiệm không còn chỗ ngồi, dù cửa ra vào đã có hàng người xếp hàng rồi.
Thật ra thì Kết Tử Nhan cũng không thiếu khách, mỗi ngày món "Màu trắng chi luyến" đều là giới hạn số lượng, việc Nghiêm Du Thành bảo Kiều Tử Mạc đi ra ngoài đón khách cũng chỉ là muốn thử thách hắn một chút mà thôi, chứ không phải thực sự muốn hắn kéo bao nhiêu khách vào. Hiện tại đã chật kín người rồi, Kiều Tử Mạc tự nhiên cũng đi vào.
Bất quá người trời sinh không có tế bào lao động gì, ngoài việc đứng ngoài cửa bán sắc ra, thì cũng không biết làm việc khác. Cho nên sau khi vào, Kiều Tử Mạc cũng không bị kéo đi phục vụ khách, bởi vì hắn căn bản không biết làm mà, đành phải ngồi cạnh quầy ba để tiễn khách.
Lúc Nghiêm Du Thành làm xong bánh gato đi ra, thì thấy Kiều Tử Mạc đang ngồi đó, cười với những khách hàng qua lại như gió xuân thổi qua mặt.
"Ồ, thì ra Kiều đại thiếu gia của chúng ta cũng có lúc dịu dàng như vậy à?" Nghiêm Du Thành lại nhịn không được trêu chọc Kiều Tử Mạc, "Xem ra nhan sắc của ngươi cũng có tác dụng thật nhỉ, hôm nay tiệm buôn may bán đắt!"
"Đúng vậy đó, Nghiêm Du Thành, ngươi xem ta kiếm cho ngươi bao nhiêu tiền này, bánh gato của ta đã làm xong chưa?"
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận