Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3530: Đều là giả 5 (length: 3722)

Phía trước cũng có nhân viên phục vụ đang dẫn bọn họ đến chỗ ngồi, Quách Diệc Cẩm đến sớm một chút, đến lúc thì người còn không nhiều như bây giờ, cho nên nàng cố ý chọn một chỗ rất tốt.
Đó là cố ý ngồi ở nơi dễ thấy, chỉ cần Quách Thừa Cẩm và Tiểu Bố Đinh đến, đi vào bên trong là sẽ thấy ngay vị trí của nàng và Tần Thiên!
Cho nên khi Tiểu Bố Đinh mới đi vào mấy bước, cũng dễ dàng nhìn thấy Quách Diệc Cẩm.
Tiểu Bố Đinh đột nhiên ngây người ra một chút, nàng cũng ở đây sao?
Lúc đó tâm trạng Tiểu Bố Đinh rất phức tạp, có lẽ cảm thấy mình vất vả lắm mới có dịp đi riêng với Quách Thừa Cẩm một lần, mà lại gặp Lâm Mộc ở đây.
Có lẽ lúc này Tiểu Bố Đinh, mới không hiểu vì sao mình lại có phản ứng như vậy.
Nhưng nàng vẫn không thể làm bộ không thấy Lâm Mộc được.
À, đến khi phản ứng lại, Tiểu Bố Đinh mới để ý, bên cạnh Lâm Mộc còn có một nam sinh, hơn nữa nhìn cử chỉ thân mật của họ...
Tiểu Bố Đinh có chút lo lắng quay đầu nhìn Quách Thừa Cẩm, nàng thấy lúc này Quách Thừa Cẩm cũng đang nhìn về phía Lâm Mộc.
Quách Thừa Cẩm sẽ không phải là ghen đấy chứ.
"Quách Thừa Cẩm, đó là Lâm Mộc sao?" Tiểu Bố Đinh hỏi.
"Đúng vậy."
Quách Thừa Cẩm có chút ngượng ngùng trả lời.
"Vậy chúng ta có nên qua đó không?"
Tiểu Bố Đinh cũng không biết tâm lý Quách Thừa Cẩm lúc này, nhỡ hắn thấy Lâm Mộc ăn cơm với người con trai khác, mà lại không muốn tiến lên để bản thân khó xử thì sao?
Cho nên nàng vẫn chờ Quách Thừa Cẩm tự quyết định.
Ngay lúc này, Lâm Mộc và bọn họ cũng đã nhìn thấy nhau. Hơn nữa người gọi trước, lại là nam nhân đi cùng Lâm Mộc.
"Này! Thừa Cẩm!" Tần Thiên gọi bọn họ, "Sao các cậu cũng đến đây, thật trùng hợp."
"Ừ, đúng vậy, thật trùng hợp, anh Tần Thiên. Lâu rồi không gặp."
"Ừ, đúng là lâu không gặp. Đến ngồi chung đi."
Tên Tần Thiên đó nói.
Sau đó Quách Thừa Cẩm ra hiệu với phục vụ một chút, nói với Tiểu Bố Đinh: "Chúng ta cùng đi ngồi nhé, ngươi không phiền chứ?"
Tiểu Bố Đinh lắc đầu, nàng cảm thấy hôm nay mình có thể sẽ gặp phải một tình huống khó xử.
Vậy lát nữa nàng sẽ làm bộ như không thấy gì hết, không cần nói gì là được. Chỉ là không biết giờ phút này trong lòng Quách Thừa Cẩm nghĩ gì, người mình thích lại hẹn hò với người con trai khác, còn khiêu khích như vậy...
Sau khi qua đó, "Lâm Mộc" kéo Tiểu Bố Đinh ngồi bên cạnh, nàng còn tỏ vẻ rất bình tĩnh.
"Thừa Cẩm."
Tần Thiên lại lên tiếng, "Từ lúc ngươi nghỉ về ta cũng chưa gặp ngươi nhỉ. Còn Diệc Cẩm thì ta gặp nhiều lần rồi."
Tiểu Bố Đinh nghe thấy cái tên này, chau mày.
Diệc Cẩm là ai? Có quan hệ gì với Quách Thừa Cẩm sao?
"Anh Tần Thiên!!"
Lúc này Lâm Mộc cuối cùng cũng có vẻ căng thẳng, nàng vụng trộm huých tay Tần Thiên một cái, nhưng động tác này bị Tiểu Bố Đinh thấy hết.
"A? Sao vậy? Diệc Cẩm?"
Tần Thiên có vẻ cố ý nhắc lại một lần, lần này càng thêm rõ ràng.
"Diệc Cẩm?"
Chàng trai đẹp trai này, vừa rồi là gọi Lâm Mộc sao?
Nàng tên Diệc Cẩm?
Lập tức sắc mặt của Lâm Mộc và Quách Thừa Cẩm đều trở nên có chút lúng túng.
Tần Thiên thì vẫn một bộ không biết gì cả. Không thể không nói, hôm nay Quách Diệc Cẩm tìm Tần Thiên đến đóng kịch cùng là quá đúng người rồi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận