Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 347: Ngươi tin tưởng vừa thấy đã yêu sao? (length: 3959)

Chờ Vương Tiểu Long chạy ra, Nghiêm Du Thành nhìn thoáng qua thời gian, phát hiện còn 20 phút nữa mới tới giờ chiếu phim, liền hỏi Hàn Nặc: "Ngươi muốn uống nước trái cây hay coca cola? Ta đi mua."
Hàn Nặc nhìn qua quầy hàng, thấy người đông quá, liền nói với Nghiêm Du Thành: "Hay là thôi đi, đông người lắm."
"Không sao, dù sao phim còn chưa chiếu, ta cũng đang rảnh mà."
"Ừm, được đó. Vậy coca cola đi."
Hàn Nặc nghĩ đến việc Vương Tiểu Long đột ngột chạy đi, mà phim lại chưa chiếu, hai người nàng và Nghiêm Du Thành đứng đây nhìn nhau cũng thấy ngại.
Thà để hắn đi xếp hàng mua đồ còn hơn!
Chờ Nghiêm Du Thành đi xếp hàng mua đồ, Hàn Nặc liền đứng tại chỗ, dù tay cầm điện thoại xem, nhưng tâm trí lại không tập trung, mắt cứ nhìn theo hướng Vương Tiểu Long chạy đi.
Sao Tiểu Long em đi lâu vậy vẫn chưa về?
Một cậu con trai đi vệ sinh mà lâu vậy à?
Kết quả mãi đến khi Nghiêm Du Thành mua xong đồ quay về, Vương Tiểu Long vẫn chưa thấy đâu.
Hàn Nặc vừa định cầm điện thoại lên gọi cho Vương Tiểu Long, Nghiêm Du Thành đã đến, vừa đưa coca cola và bắp rang cho nàng vừa ngăn lại nói: "Ngươi muốn gọi cho Tiểu Long à?"
"Ừ, hắn đi nửa ngày chưa về, liệu có chuyện gì không?"
"Có chuyện gì chứ? Cậu ta là thanh niên trai tráng, chẳng lẽ vào nhà vệ sinh còn bị người ta bắt cóc? Thôi đi, người ta đi vệ sinh, ngươi gọi điện thoại đến, không thấy ngại à?"
Thật ra vừa nãy lúc xếp hàng, Nghiêm Du Thành đã nhắn tin hỏi Vương Tiểu Long rồi.
Khi đó Vương Tiểu Long đã đi vệ sinh được mười phút, Nghiêm Du Thành cũng thấy hơi lạ. Để cẩn thận, hắn bèn nhắn một tin hỏi han.
Vương Tiểu Long trả lời rất nhanh: "Thành ca, em đi rồi, không quay lại đâu. Anh với Tiểu Nặc cứ đi xem phim đi!"
Lúc này Nghiêm Du Thành mới hiểu ra, thì ra Tiểu Long em sắp xếp cho hắn hẹn hò với Hàn Nặc là vậy đó.
Thằng nhóc này, nhìn có vẻ ngây ngô, nhưng đôi khi cũng thông minh và đáng yêu ghê!
Nên khi hắn mua đồ xong trở về, thấy Hàn Nặc định gọi cho Vương Tiểu Long, liền ngăn lại ngay.
Vương Tiểu Long dặn Nghiêm Du Thành, chờ hắn và Hàn Nặc vào rạp ngồi rồi thì mới nói cho Hàn Nặc biết tin cậu có việc phải đi, như thế sẽ an toàn hơn.
Hàn Nặc cũng thấy Nghiêm Du Thành nói có lý, người ta đang đi vệ sinh, mình gọi điện thoại tới quả thực không tiện chút nào.
Vậy thì đợi thêm chút nữa đi!
Hàn Nặc nhận coca cola và bắp rang từ tay Nghiêm Du Thành, rồi cắm ống hút bắt đầu uống, vừa uống vừa chờ cũng ổn.
Ai ngờ mới được hai phút, loa thông báo cửa rạp bắt đầu soát vé cho bộ phim của bọn họ, mọi người có thể vào rạp.
Nghiêm Du Thành: "Hay là mình vào trước rồi chờ đi? Tiểu Long có vé, lát nữa cậu ấy biết đường vào mà."
Hàn Nặc nhíu mày, nhưng cũng đồng ý: "Vậy cũng được!"
Sau đó liền theo Nghiêm Du Thành cùng nhau vào rạp chiếu phim.
Vừa vào, Hàn Nặc đi thẳng đến chỗ ngồi ghi trên vé của mình, ngồi xuống mới phát hiện Nghiêm Du Thành lại ngồi trong, cách cô hai ghế, nên cô lại phải đứng lên để Nghiêm Du Thành vào.
Nghiêm Du Thành ôm hai phần coca cola và bắp rang, vì không muốn Hàn Nặc nghi ngờ, nên dù biết Vương Tiểu Long sẽ không đến, hắn vẫn mua phần của cậu.
Hai phần bắp rang và coca cola chiếm hết cả hai tay của Nghiêm Du Thành, khiến hắn rất bất tiện.
Khi đi ngang qua Hàn Nặc, hắn cố tình né người, nhưng vẫn lỡ làm đổ mấy hạt bắp rang lên người cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận