Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 225: Làm công (length: 3908)

Theo lý thuyết, hắn làm bánh ga tô, không cần phải ra mặt xuất hiện a!
Hiện tại xem ra, những bánh ga tô này không chỉ có do Nghiêm Du Thành tự tay làm, mà còn do hắn tự mình giao tới tận tay a!
Thảo nào nhiều nữ sinh tranh nhau mua đến vậy!
Nghĩ như vậy, kỳ thật một trăm hai mươi tám tệ một phần bánh ga tô nhỏ cũng không đắt lắm. Dù sao cũng là do nam thần tự mình làm, còn đích thân giao tới. Hơn nữa nam thần còn dịu dàng như vậy!
Hàn Nặc thầm nghĩ, nếu nàng cũng là một fan cuồng nhỏ của Nghiêm Du Thành, nói không chừng cũng sẽ bỏ tiền xếp hàng mua!
Bất quá Hàn Nặc nghĩ là nghĩ vậy, quay đầu vẫn là cùng Vương Tiểu Long cằn nhằn: "Cái Thành ca nhà ngươi sao lại đang bán bánh ga tô thế này, căn bản chính là đang bán nhan sắc sao!"
"Mới không phải đâu!" Vương Tiểu Long lập tức phản bác.
"Ta nói Tiểu Long đệ đệ, ngươi không phải cũng là fan cuồng của Nghiêm Du Thành đấy chứ?"
"Đúng thì sao a! Ta nói cho ngươi biết, Thành ca của chúng ta ưu tú lắm đấy, vóc người đẹp trai thì khỏi nói, học hành còn nghiêm túc, đối với mọi người đều rất hòa đồng, nhân phẩm tốt, lại hiếu thuận, ta sùng bái hắn có gì sai? Ai... Chỉ tiếc, ta và hắn chênh lệch quá nhiều, nếu ta được một phần mười của hắn thì tốt rồi!"
Hàn Nặc lè lưỡi, Vương Tiểu Long đang nói có phải là Nghiêm Du Thành không vậy? Đẹp trai, thích học thì nàng còn thừa nhận, nhưng mà hòa đồng với người, cái này có liên quan gì tới Nghiêm Du Thành chứ?
Quả nhiên fan cuồng có cái nhìn khác người, thần tượng làm gì cũng đều tốt cả!
"Ngươi cũng rất ưu tú mà! Ngươi xem tướng mạo ngươi cũng rất đẹp trai, còn tự mang vẻ đáng yêu, chắc chắn là rất được các cô gái thích. Còn có ngươi biết pha cà phê, biết làm kem, biết bày đĩa hoa quả, biết ép nước trái cây... vân vân, những kỹ năng này đều rất lợi hại a!" Dù sao những thứ này nàng cũng không biết, cho nên cảm thấy Tiểu Long rất lợi hại.
"Thật sao?" Vương Tiểu Long nghe Hàn Nặc khen ngợi liền vui vẻ lộ ra hai chiếc răng khểnh, đúng là rất đáng yêu!
Chọc Hàn Nặc cũng không nhịn được muốn đi trêu chọc hắn.
Đứa em trai này thật là đáng yêu nha! Ừm, hẳn là em trai a? Dù sao Hàn Nặc chính là cảm thấy như vậy!
"Đúng rồi, Tiểu Long. Ngươi đến Kết Tử Nhan làm việc khi nào vậy?" Nhìn mức độ quen thuộc của hắn với nơi này, Hàn Nặc cảm thấy hắn chắc chắn đến đây từ lâu rồi.
"Ta hả, là lúc nghỉ hè đến nha. Chính là sau khi thi đại học xong, có ba tháng nghỉ, ta cảm thấy dù sao cũng không có gì làm, chi bằng đi tìm việc làm thêm học hỏi một chút, rèn luyện bản thân, tiện thể kiếm thêm chút tiền tiêu vặt. Thêm nữa hiện tại ta học đại học gần đây, đi bộ chỉ cần mấy phút là đến nơi, hôm đó đi ngang qua đây thì thấy quán tuyển nhân viên phục vụ, sau đó ta liền đến phỏng vấn. Lúc đó người phỏng vấn ta là Thành ca, hắn nhìn ta một cái liền nói ta có khả năng giao tiếp, lập tức nhận ta luôn!"
Vương Tiểu Long nói đến đây lộ ra nụ cười tự hào.
Hàn Nặc ở trong lòng cằn nhằn, quả nhiên là fan cuồng của Nghiêm Du Thành, bị người ta khen có khả năng giao tiếp một chút liền vui vẻ như vậy! Nói không chừng là do nghỉ hè đông khách, không đủ nhân lực nên mới nhận cậu ta thôi cũng nên?
Lúc này, lại có một vài khách hàng đi vào, cửa tiệm bắt đầu có khách hơn. Hơn nữa các cô gái đến đều không ngoại lệ gọi bánh ga tô, sau đó Hàn Nặc lại thấy Nghiêm Du Thành đi ra không ít lần.
Vương Tiểu Long cũng bắt đầu bận rộn công việc, không có thời gian tán gẫu với Hàn Nặc, Hàn Nặc liền ở bên cạnh giúp đỡ cậu ta.
Buổi trưa trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến giờ cơm trưa. Nghiêm Du Thành lúc này cố ý đến quầy bar, rủ Hàn Nặc cùng đi ăn cơm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận