Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2959: Trở về 38 (length: 3825)

Về sau, ba ba của Vu lén lút nhắn tin Wechat cho Chu Tiểu Nghiên, nói hắn cảm thấy thằng nhóc Kiều Diệc này rất được!
Mặc dù Kiều Diệc đã xem như là người có sự nghiệp thành tựu, với địa vị hiện giờ của hắn, người khác nhìn thấy hắn đều phải một mực cung kính, không dám chút nào đắc tội. Nhưng hắn vẫn khiêm tốn như vậy, hiểu lễ phép, đối với người khác vô cùng tôn kính! Điều này thật sự rất hiếm thấy.
Hơn nữa ba ba của Vu còn nói, Kiều Diệc đúng là một người đàn ông rất ưu tú. Hắn tuy đã sớm nghe danh Kiều Diệc, nhưng hôm nay mới may mắn lần đầu gặp mặt, đã cảm thấy Kiều Diệc không hổ là Kiều Diệc, hắn có thể ở độ tuổi trẻ như vậy, một mình gánh vác toàn bộ tập đoàn Kiều thị, đồng thời phát triển tập đoàn Kiều thị ngày càng lớn mạnh, quả nhiên là có chỗ hơn người.
Ba ba của Vu khen ngợi Chu Tiểu Nghiên có mắt nhìn, hiện tại hắn cũng đã hiểu rõ, vì sao Chu Tiểu Nghiên không thèm để mắt Vu Hàn. Tuy Vu Hàn là con trai hắn, nhưng hắn cũng không thể không nói, Kiều Diệc thật sự là ưu tú hơn Vu Hàn nhiều. Vô luận là xét về năng lực hay nhân phẩm, Chu Tiểu Nghiên đều không chọn sai.
Ba ba của Vu còn nói thêm một câu: "Tiểu Nghiên, con nói con vừa gặp Kiều Diệc đã thích hắn. Chú có thể hiểu, đoán là không có cô gái nào trốn khỏi được mị lực của Kiều Diệc cả. Con đã gặp Kiều Diệc trước rồi, thì sau này nghĩ coi trọng người khác cũng khó. Chú hiểu con, cũng ủng hộ con! Tuy hiện tại cha mẹ Kiều Diệc còn chưa thể chấp nhận con, nhưng con nhất định đừng bỏ cuộc. Ít nhất thì Kiều Diệc thật sự thích con, đối với con cũng rất thật lòng. Cái gọi là thủ đến hoa nở thấy trăng sáng mà, cố lên nhé!"
Chu Tiểu Nghiên nhận được sự cổ vũ của ba ba Vu, tâm tình cũng lập tức thả lỏng hơn nhiều.
Tình cảm của nàng và Kiều Diệc, ngay từ đầu chỉ là một mình nàng diễn một vở kịch, hơn nữa cũng chưa từng nhận được bất cứ sự chúc phúc nào. Ngay cả ban đầu, chị Hàn Nặc cũng không xem trọng bọn họ.
Đến bây giờ, dần dần, có càng ngày càng nhiều người đứng về phía nàng, đây đã là một khởi đầu rất tốt rồi.
Chỉ mong thật sự như Vu thúc thúc nói, "thủ đến hoa nở thấy trăng sáng".
Hiện tại xem ra lần này Kiều Diệc được ba ba Vu công nhận, thì sau này đường đi có lẽ sẽ dễ hơn một chút.
Sau đó, Chu Tiểu Nghiên lại tiếp tục vùi đầu vào công việc bận rộn của quán cà phê mới của nàng. Trải qua khoảng thời gian dài hai tháng, Chu Tiểu Nghiên cuối cùng cũng đã hoàn thành việc trang trí.
Nói không mệt là giả. Mỗi ngày cứ chạy tới chạy lui như vậy, tỉ mỉ đến từng loại vật liệu, Chu Tiểu Nghiên gần như đều phải tự mình đi mua sắm, vậy làm sao có thể không mệt được?
Bất quá mệt thì mệt vậy thôi, Chu Tiểu Nghiên tự mình vẫn cảm thấy rất vui vẻ, loại cảm giác phong phú mà bận rộn này, loại cảm giác tràn đầy hy vọng này, thật sự sẽ làm người ta cảm thấy thể xác và tinh thần đều vui vẻ.
Chu Tiểu Nghiên gần như mỗi ngày đều bận tối tăm mặt mũi, cũng gần như không có bất kỳ thời gian nào, có thể để nàng suy nghĩ lung tung. Nàng không cần phải nghĩ, tương lai của mình là gì, không cần nghĩ, nếu cha mẹ Kiều Diệc không chấp nhận nàng thì sẽ thế nào. Bởi vì nàng nhìn quán cà phê của mình ngày một được xây dựng, đã cảm thấy nàng càng ngày càng gần với ước mơ của mình.
Nàng sau này có thể không dựa vào bất cứ ai, nàng cũng chưa bao giờ nói nhất định phải gả cho Kiều Diệc mới được. Bọn họ hiện tại đang yêu nhau, nàng sẽ nghiêm túc yêu, nhưng nếu như tương lai một ngày nào đó, tình cảm của nàng và Kiều Diệc thật sự bị người phản đối, Kiều Diệc muốn từ bỏ nàng, nàng cũng sẽ không cảm thấy có gì khó lường.
(hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận