Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2430: Vu thúc thúc 13 (length: 3642)

"À, hóa ra là như vậy à." Bác Vu phảng phất chỉ là thực tùy tiện nói, "Chỉ cần các ngươi hai đứa tốt đẹp là được. Còn nữa, Tiểu Nghiên à, ta biết Vu Hàn nó thích ngươi, chú trước kia cũng mong con có thể trở thành con dâu của ta. Nhưng mà tình cảm chuyện này, chúng ta đều không nên cưỡng cầu, con tuyệt đối đừng vì Vu Hàn thích con, mà cảm thấy có gánh nặng gì, cảm thấy nếu như con không cùng nó, chính là có lỗi với chúng ta. Mặc kệ như thế nào, mặc kệ con cùng Vu Hàn có thể ở bên nhau hay không, con mãi mãi cũng là con gái của ta. Biết chưa?"
Hai ngày nay dường như bác Vu vẫn luôn lặp lại vấn đề này, chẳng lẽ là vì bác ấy đã nhìn ra cái gì sao? Chỉ là mỗi lần bác Vu nhắc đến một lần, chẳng những không làm Chu Tiểu Nghiên yên lòng, ngược lại làm nàng càng thêm xoắn xuýt.
"Con biết, bác, chuyện này con sẽ nghiêm túc cân nhắc, bác cũng không cần quá lo lắng cho tụi con. Con với anh trai đều là người trưởng thành rồi, tự nhiên biết nên lựa chọn thế nào."
"Vậy thì được, vậy ta an tâm. Ai, ngày mai ta cũng phải đi, các con ở đây nhớ phải chăm chỉ làm việc, chăm sóc bản thân cho tốt, như vậy ta ở nhà mới yên tâm được. Còn nữa, có thời gian thì về nhà chơi, dù sao ta và mẹ con vẫn ở đó."
"Vâng."
Hôm đó Chu Tiểu Nghiên ăn cơm xong liền trở về, bác Vu đi vào sáng hôm sau. Vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên cũng muốn cùng đi tiễn bác đến sân bay, nhưng Vu Hàn lại nói, quá sớm, với lại ngày mai Chu Tiểu Nghiên còn phải đi làm, chi bằng nó tiện đường đưa ba nó ra sân bay là được rồi.
Chu Tiểu Nghiên cũng không cố chấp như vậy, dù sao cũng đâu thiếu lần này đâu.
Mới một tuần lại trôi qua, vốn dĩ Chu Tiểu Nghiên cho rằng mọi thứ sẽ trở lại bình thường như trước, nàng lại vào sáng thứ hai, đột nhiên nhận được hoa tươi do người bí ẩn gửi đến.
Vẫn là không có tên, cũng không biết là ai gửi, nhưng lại chỉ định là cho nàng.
Sau đó bên trong hoa còn kèm một tờ giấy: "Lần trước hỏi ngươi có thích hoa đặc biệt gì không, ngươi nói không có. Cho nên ta đành phải tùy tiện gửi, mỗi ngày gửi một loại, luôn có một loại là ngươi thích."
Chu Tiểu Nghiên: "..."
Từ lời nhắn này, nàng đã biết mấy bông hoa này là ai gửi đến.
Lại là Kiều Diệc!!
Hắn chẳng phải đã không cho nàng ăn đồ ngọt rồi sao, chẳng lẽ giờ muốn chuyển sang tặng hoa? Còn nói muốn mỗi ngày gửi một loại hoa khác nhau, còn nói sẽ luôn có một loại là nàng thích?
EXM?
Chu Tiểu Nghiên nhớ lại, lần trước Kiều Diệc đến Lâm gia dự sinh nhật, sáng hôm đó, khi hai người đứng ở vườn hoa nhà họ Lâm, nhìn cả vườn hoa sơn chi nở rộ, Kiều Diệc đã hỏi nàng, có thích loại hoa đặc biệt nào không.
Nàng lúc đó trả lời Kiều Diệc là "Không có".
Bất quá nàng cũng xác thực không có loại hoa nào đặc biệt yêu thích, bình thường chỉ cần hoa nào đẹp thì nàng đều rất thích, không giống chị Hàn Nặc và anh rể Lâm Việt, có câu chuyện của riêng bọn họ, cho nên mới có loại hoa đặc biệt yêu thích.
Đối với hoa tươi mà nói, nàng rất "bác ái". Chỉ cần là đồ vật xinh đẹp, nàng cũng không cự tuyệt.
Hôm nay Kiều Diệc ngày đầu tiên tặng hoa bách hợp, chắc cũng là tặng bừa thôi. Dù sao hắn chẳng phải nói, mỗi ngày hắn đều sẽ tặng loại hoa khác nhau sao, vậy chắc là hắn nói với ông chủ tiệm hoa, bảo ông ta mỗi ngày chọn loại hoa khác nhau mà giao là được.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận