Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2693: Tai nạn xe cộ 16 (length: 3839)

"Thế nào gọi là không lãng phí? Cái này không liên quan đến chuyện lãng phí hay không. Mà là ta không thích ở trong bệnh viện thôi."
Kiều Diệc từ nhỏ đã rất ghét đi bệnh viện, bởi vì hắn không chịu nổi mấy cái mùi thuốc khử trùng kia. Hơn nữa bệnh viện thật là một nơi có thể chứng kiến hết mọi chuyện ấm lạnh của nhân gian, mỗi ngày đều đang diễn ra những cảnh sinh ly tử biệt.
Người ở bệnh viện lâu thường sẽ hoài nghi thế giới này.
Bởi vì nơi đây là nơi tàn khốc nhất, cũng là nơi dễ thử thách nhân tính nhất.
"Nhưng bây giờ ngươi không muốn ở cũng phải ở thôi."
Kiều Diệc: "Ờ..."
Rất rõ ràng, là dáng vẻ thực không tình nguyện.
Sau đó hai ngày, Kiều Diệc vẫn cứ bị ép nằm trong bệnh viện, Chu Tiểu Nghiên một ngày ba bữa đến đưa cơm cho Kiều Diệc, tiện thể nói chuyện phiếm với hắn chút chuyện. Còn Kiều Tử Mạc thì sao, một bên gánh nhiệm vụ "làm bạn" Kiều Diệc, một bên còn phải giúp Kiều Diệc xử lý một số công việc ở công ty cần ra mặt.
Tuy nói, Kiều Diệc hiện tại điều khiển từ xa trợ lý của hắn, rồi xử lý mọi chuyện lớn nhỏ trong công việc. Nhưng một số công việc vẫn cần người đích thân ra mặt.
Kiều Diệc đã bị thương thì không thể lén ra khỏi bệnh viện được, nên những chuyện này chỉ có thể giao cho Kiều Tử Mạc đi làm.
Hơn nữa, vì Kiều Tử Mạc đã về công ty giúp Kiều Diệc, Kiều Diệc cũng hy vọng hắn có thể nhanh chóng trưởng thành. Cho nên cũng đúng lúc mượn cơ hội này, sau đó rèn luyện Tiểu Mạc cho tốt.
Bất quá đến ngày thứ tư ở bệnh viện, Kiều Diệc liền kiên quyết muốn xuất viện.
Ý của hắn là, dù sao chỉ là tĩnh dưỡng, vậy thì hắn có thể trở về nhà tĩnh dưỡng mà. Về phần chuyện thay thuốc hay kiểm tra gì đó, thì có thể mời bác sĩ đến nhà.
Kiều Tử Mạc cùng Chu Tiểu Nghiên đi hỏi bác sĩ, cuối cùng bác sĩ đồng ý yêu cầu của Kiều Diệc. Chỉ nói là sẽ mỗi ngày phái người đến kiểm tra sức khỏe cho Kiều Diệc, và phải cho hắn nghỉ ngơi nhiều.
Thế là, vở kịch của Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc xem như tạm kết thúc. Nhưng mà, dù Kiều Diệc đã xuất viện, phần diễn của hắn vẫn chưa xong mà.
Còn Kiều Tử Mạc đã sớm tìm được lý do, nói muốn đến công ty giúp Kiều Diệc xử lý công việc, cho nên trách nhiệm chăm sóc Kiều Diệc ở nhà tự nhiên giao cho Chu Tiểu Nghiên.
Tốt thôi, mặc dù Chu Tiểu Nghiên cũng có công việc, nhưng dường như nàng đã hoàn toàn quên chuyện này rồi. Từ khi Kiều Diệc xảy ra chuyện, nàng liền vội vàng sợ cùng Hàn Nặc đến đây, về sau dường như cũng không ai thông báo nàng phải về đi làm.
Ừ, có lẽ là vì trước khi ăn tết nàng liên tục bị bệnh, sau đó xin nghỉ, về sau lại là nghỉ Tết dài hạn, nàng đã lâu không đi làm.
Cho nên, nàng đã quên mất chuyện đi làm rồi chăng?
Được thôi, được thôi, dù sao bây giờ trong mắt nàng, Kiều Diệc là quan trọng nhất. Những cái khác đều không quan trọng bằng.
Sau khi Kiều Diệc về đến nhà, mỗi ngày chuyện của hắn liền biến thành ở trong phòng chờ. Đương nhiên, vì không muốn Chu Tiểu Nghiên ảnh hưởng đến công việc của mình, cho nên ngoài giờ ăn cơm ra thì Chu Tiểu Nghiên rất ít vào phòng Kiều Diệc.
Vậy thì công việc chính của Chu Tiểu Nghiên, vẫn là quét dọn phòng, mua thức ăn nấu cơm, chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho Kiều Diệc.
Ngày đầu tiên chung sống, Chu Tiểu Nghiên đã cảm thấy Kiều Diệc người này, quả nhiên là như trong truyền thuyết lạnh lùng vô tình, mỗi ngày nàng vất vả nấu cơm cho hắn như vậy, kết quả mỗi lần ăn xong liền đuổi nàng ra ngoài!!
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận