Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2404: Nàng lại tới 3 (length: 3849)

Người khác đều nói tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị là một kẻ cuồng em trai nổi tiếng, trong mắt hắn trên thế giới này hết thảy chuyện đều không sánh bằng em trai hắn quan trọng. Vậy thì hôm nay Kiều Tử Mạc muốn cho Chu Đình Đình hảo hảo nhìn xem, Kiều Diệc, kẻ cuồng em trai trong truyền thuyết kia, sẽ "bảo vệ" em trai hắn như thế nào.
Kiều Diệc nghe lời Kiều Tử Mạc, gật đầu cười, nhưng hắn luôn ít lời, lúc này càng không có khả năng trước mặt nhiều người như vậy mà đáp lời Kiều Tử Mạc về đề tài này. Dù sao hắn biết, cho dù hắn không nói gì, Tiểu Mạc cũng sẽ giúp hắn nói hết những lời cần nói.
"Thật sao, Kiều Diệc ca ca, chẳng lẽ trong lòng ngươi thật sự chỉ có Tử Mạc một người thôi sao?" Chu Đình Đình lúc này cố ý hỏi như vậy, thật ra trong lòng nàng đang nghĩ, chẳng lẽ Kiều Diệc ngay cả Chu Tiểu Nghiên cũng không quan tâm sao?
"Đương nhiên rồi! Ta ở trong lòng ca ta đương nhiên là nhất nhất nhất quan trọng! Ngươi biết không, Đình Đình, muốn được ca ta yêu mến, đều phải qua cửa của ta trước. Ta nếu không thích cô gái nào thì ca ta khẳng định cũng sẽ không thích!"
Kiều Tử Mạc cố ý dằn mặt Chu Đình Đình, ai bảo nàng trước đó vì chuyện Chu Tiểu Nghiên mà cứ đối đầu với mình chứ? Phải biết, muốn ở bên Kiều Diệc, vậy thì phải qua cửa của mình, điều này thật sự rất quan trọng. Kiều Tử Mạc cũng không phải nói bừa để dọa Chu Đình Đình.
Hơn nữa nếu là người hắn không thích, đừng nói Kiều Diệc sẽ không thích, đoán chừng ba ba mụ mụ của bọn họ cũng sẽ không chấp nhận. Dù sao, hắn cũng là cậu con trai út được Kiều gia yêu thương nhất mà, cho nên lời hắn nói vẫn có trọng lượng đấy.
"Ha ha..." Chu Đình Đình nghe lời Kiều Tử Mạc nói, quả nhiên cười gượng, "Vậy thì đúng rồi. Vậy Tử Mạc, ngươi hy vọng Kiều Diệc ca ca về sau tìm người như thế nào làm một nửa kia?"
"Ca ta thích kiểu gì á, chỉ cần là người anh ấy thật lòng yêu thích thì ta cũng sẽ yêu thích." Kiều Tử Mạc vừa nói vừa liếc nhìn Kiều Diệc.
"Thật sao?" Chu Đình Đình tiếp tục hỏi một cách xấu hổ.
"Hơn nữa thật ra ca ta rất đơn giản, nếu là anh ấy thích người nào, đoán chừng chỉ cần nhìn một chút liền thích thôi, nhưng mà người không thích, cho dù người khác cả ngày xuất hiện trước mặt anh ấy, anh ấy cũng chưa chắc sẽ thích."
Ý của Kiều Tử Mạc đã quá rõ ràng rồi, chẳng phải ý là nói mặc kệ Chu Đình Đình thường xuyên chạy đến nhà Kiều thế nào đi nữa thì Kiều Diệc cũng sẽ không thích nàng sao? Kiều Diệc mà thật sự thích nàng, đã sớm thích rồi. Bây giờ người hai nhà đều tác thành cho bọn họ nhiều như vậy, Kiều Diệc cũng đã ba mươi tuổi rồi, nhưng hắn vẫn không thích Chu Đình Đình, chẳng phải đại biểu Chu Đình Đình căn bản không phải mẫu người mà hắn thích sao?
Cho nên cần gì phải lãng phí thời gian nữa?
"Ôi chao, Tiểu Mạc, con đang nói cái gì thế? Trước mặt Chu bá phụ và bá mẫu, con cũng không cần nói những điều này đâu." Kiều mụ mụ thấy không khí không đúng liền vội vàng ngăn Kiều Tử Mạc lại.
"Mẹ, con đang nói cái gì chứ." Kiều Tử Mạc ỷ vào việc mình được cưng chiều trong nhà này, cho dù nói sai lời, làm sai chuyện gì thì ba ba mụ mụ cũng sẽ không trách hắn, cho nên hắn căn bản sẽ không nghe lời, "Các người chẳng phải vẫn luôn quan tâm chuyện hôn sự của ca sao, con đây liền nêu ra một vài ý kiến thôi. Có gì không đúng sao?"
Vốn dĩ ba mẹ gọi người nhà Chu đến, khẳng định lại định ép buộc Kiều Diệc cân nhắc chuyện ở bên Chu Đình Đình, nhưng trải qua lời của Kiều Tử Mạc vừa nói thì Chu Đình Đình lại ngại ngùng không nói được gì. Người mà Kiều Diệc thích nhất định phải là người mà Kiều Tử Mạc yêu thích, vậy chẳng phải nàng phải giải quyết Kiều Tử Mạc trước sao?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận