Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 227: Không nghĩ nàng ủy khuất (length: 4022)

Đồ ăn của Hàn Nặc kỳ thật cũng là Nghiêm Du Thành đặc biệt chuẩn bị cho nàng, hắn cố ý mang nàng đến đây ăn cơm, chính là không muốn người khác nhìn thấy để ý.
Thế nhưng dù là như vậy, trong lòng Nghiêm Du Thành vẫn bất an lo lắng. Hắn biết rõ, giữa mình và Hàn Nặc có thói quen sinh hoạt rất khác biệt, cũng không biết phải chuẩn bị đồ ăn như thế nào mới vừa khẩu vị của nàng.
Bất quá Hàn Nặc cũng không để ý nhiều như vậy. Sau vụ hộp cơm, nàng vẫn đỏ mặt không dám ngẩng đầu, đến ăn cơm cũng trở nên cẩn thận từng li từng tí, sợ mình lại tự đa tình, làm trò cười.
Cho nên, khi nàng mở hộp cơm, thấy bên trong đều là đồ ăn nàng thích, cũng không nghĩ nhiều, đương nhiên cho rằng đây là phúc lợi của nhân viên, chắc là mọi người đều ăn giống nhau.
Còn tại sao những đồ ăn này lại hợp khẩu vị của nàng như vậy, có lẽ là do đầu bếp hôm nay vừa vặn hợp ý với nàng thôi!
Thêm nữa, buổi sáng Hàn Nặc đi vội, không kịp ăn sáng, đến trưa lại lao tâm lao lực, đã sớm đói hoa cả mắt, giờ vừa thấy đồ ăn, nàng hận không thể lập tức nhào tới. (nếu không có Nghiêm Du Thành ở bên cạnh, chắc nàng đã nhào tới rồi...) Bất quá, dù Nghiêm Du Thành có ở đây, dáng ăn của Hàn Nặc cũng chẳng có vẻ mỹ quan gì.
Nghiêm Du Thành thấy Hàn Nặc ăn rất ngon, trái tim vẫn luôn treo cũng rốt cuộc đặt xuống. Hắn mở hộp cơm trước mặt mình, cũng bắt đầu thong thả ăn.
Nếu Hàn Nặc lúc này ngẩng đầu lên, sẽ phát hiện, giờ nàng và Nghiêm Du Thành giống như đã hoán đổi giới tính cho nhau. Nam thì ăn uống tao nhã cao quý, còn nữ thì... như chó dữ chụp mồi...
Hàn Nặc gần như là ăn xong cơm với tốc độ nhanh nhất. Không chỉ vì nàng đói bụng, mà còn vì một nguyên nhân quan trọng khác, nàng cảm thấy ăn cơm riêng với Nghiêm Du Thành áp lực quá nhiều.
Từ khi nàng bắt đầu ăn cơm, bọn họ không nói với nhau một câu nào. Trong không khí luôn lơ lửng một loại áp lực vô hình, làm Hàn Nặc căng thẳng, bất an.
Cảm giác này còn ngột ngạt hơn cả lúc Nghiêm Du Thành lạnh mặt châm chọc nàng trước đây.
Nàng cũng không hiểu tại sao, khi Nghiêm Du Thành đối xử lạnh lùng, gây khó dễ cho nàng, nàng sẽ không thấy có gì bất thường, giống như đã quen vậy, nhưng khi Nghiêm Du Thành đột nhiên thay đổi thái độ, đối xử dịu dàng với nàng một chút, thì ngược lại nàng thấy bất an.
Luôn có cảm giác Nghiêm Du Thành đang giở một âm mưu lớn, để cho nàng một đòn chí mạng.
Thật bó tay rồi.
Tỉ như bây giờ, khi Hàn Nặc ăn xong cơm, định cáo từ Nghiêm Du Thành, thì Nghiêm Du Thành lại đột nhiên bưng một ly nước ép trái cây và một phần bánh ngọt đến trước mặt nàng.
"Đây là món tráng miệng hôm nay Kết Tử Nhan chủ quán giới thiệu, ta làm dư một phần, cho ngươi thử." Nghiêm Du Thành nói rất bình tĩnh, như thể thật sự là hắn làm dư ra một phần không bán hết vậy. Nhưng Hàn Nặc rất rõ, bánh gato là hàng giới hạn, đâu có chuyện làm dư.
Nàng cảm thấy thật bất ngờ, không hiểu Nghiêm Du Thành làm vậy có ý gì.
Nhưng nàng lại là đồ tham ăn, thấy đồ ăn ngon thì hoàn toàn không thể cự tuyệt. Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn thấy ăn uống là quan trọng, còn chuyện đây có phải là âm mưu hay không thì cứ ăn xong rồi nghĩ tiếp vậy!
Nghiêm Du Thành thấy Hàn Nặc vui vẻ ăn bánh gato, trong lòng tràn ngập ấm áp, trên mặt vẫn luôn điềm tĩnh cũng dần hiện lên ý cười.
Có lẽ nỗ lực của hắn cuối cùng sẽ không vô ích, dù không có bất kỳ kết quả nào, nhưng có được khoảnh khắc này cũng đã là hạnh phúc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận