Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3218: Hẹn hò 9 (length: 3573)

Thậm chí còn giúp đỡ hắn, biên kịch bản, tới lừa gạt Tiểu Bố Đinh.
Ừ, hy vọng đến lúc đó Tiểu Bố Đinh biết chân tướng thời điểm, không nên đánh nàng! ! Nàng cũng không phải là cố ý a, nàng cũng là vì Tiểu Bố Đinh suy nghĩ a.
Lúc sau Trần Thu Dĩnh liền đi bận bịu chuyện khác, bên này cũng chỉ còn lại có Tiểu Bố Đinh cùng Quách Thừa Cẩm hai người.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi vừa mới là trở về chỗ ở của ngươi phải không? Nghe Dĩnh Dĩnh học tỷ nói, ngươi ở tại lầu này phải không"
Quả nhiên, Dĩnh Dĩnh thật đúng là cái gì đều nói cho gia hỏa này a, gia hỏa này rốt cuộc cho Dĩnh Dĩnh chỗ tốt gì a, nàng thế mà thiên vị hắn như vậy! !
Đã nói khuê mật đâu, thế nào hiện tại lại liên hợp với cái tên nhóc này đến bắt nạt nàng rồi?
"Mắc mớ gì tới ngươi a?"
"Ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi, ngươi là học tỷ của ta mà, ta quan tâm ngươi thôi! !"
"Không cần! !"
"Hừ, thế nhưng mà ta rất muốn quan tâm ngươi, rất muốn biết chuyện của ngươi a."
"Quách Thừa Cẩm, ngươi đây là phạm quy biết không? Còn nữa, ngươi nói ngươi không phải có cô gái yêu thích sao, vậy tại sao còn quan tâm chuyện của các nữ sinh khác? Ngươi không sợ cô gái ngươi yêu thích biết được, sẽ ghen sao"
"Nàng lại không thích ta, ghen cái gì chứ? Không có! Ta ngược lại rất hy vọng nàng có thể ghen chút gì đó, chí ít có thể chứng minh trong lòng nàng vẫn còn có ta."
"A, cho nên ngươi đây là muốn kéo ta tới diễn kịch với ngươi, sau đó để cô gái ngươi yêu thích kia ghen đúng không?"
"Hắc hắc..."
"Hắc hắc cái đầu ngươi a, ngươi coi ta là kẻ ngốc hả, hay là như thế nào! ! Ta dựa vào cái gì phải cùng ngươi diễn mấy vở kịch nhàm chán như vậy chứ? Còn nữa, ngươi nói ngươi yêu thích cô gái kia, ta cũng không thấy ngươi thích nàng bao nhiêu nha, có phải không?"
"Ta sao không thích nàng? Ta thật sự rất thích nàng a."
"A, vậy nàng tên gì a?"
Tiểu Bố Đinh chủ yếu là vì việc Quách Thừa Cẩm mua hai phần quà tặng mà canh cánh trong lòng. Nàng cho rằng Quách Thừa Cẩm thật ra là một tên trăng hoa, quà đều mua hai phần giống nhau y đúc, nói không chừng người thích cũng không chỉ một, thậm chí không chỉ hai đâu.
Hiện tại nàng đột nhiên hỏi Quách Thừa Cẩm cô gái mà hắn yêu thích tên gì, kỳ thật chính là muốn xem phản ứng của Quách Thừa Cẩm a.
Nếu hắn thật sự là tên trăng hoa, người thích không chỉ một người thì khi nói tên, khẳng định sẽ do dự, sẽ phải nghĩ trước xem rốt cuộc muốn nói tên nào.
Dù sao chính là sẽ không trực tiếp dứt khoát trả lời, đúng chứ! !
"A? Tên à? Tên gì?"
Quả nhiên, phản ứng đầu tiên của Quách Thừa Cẩm là hỏi lại, hơn nữa còn lộ rõ vẻ ngây người ra mấy giây.
"Ngươi nói tên gì?"
Tiểu Bố Đinh muốn tức chết rồi, chẳng lẽ gia hỏa này thật là công tử trăng hoa a, ngay cả tên của người mình thích cũng không nghĩ ra được.
Có thể tưởng tượng được.
"Nha... Ngươi nói về nàng ấy à."
Quách Thừa Cẩm có vẻ như đã nghĩ xong, Tiểu Bố Đinh liếc mắt.
Gã trăng hoa! ! Hừ.
"Đúng vậy a, chính là cô gái ngươi cho ta xem ảnh trước đó a, nàng tên gì a?"
"Lưu Hân Duyệt a."
"Trăng non" Tiểu Bố Đinh cười một tiếng, tên rất hay.
Đương nhiên, chỉ là nói về cách nghe, Quách Thừa Cẩm cũng không hiểu được ý của Tiểu Bố Đinh. Thực ra Tiểu Bố Đinh chủ yếu là cảm thấy cái tên Trăng Non nghe rất hay, hơn nữa ngụ ý cũng rất tốt.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận