Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3271: Không cần nói 26 (length: 3748)

Binh mã đại tướng quân: "Ta chắc chắn. Hơn nữa ta đã nói rất rõ ràng, ta không tin Tạ Nguyên sẽ nghe không hiểu là có ý gì. Hơn nữa đêm qua cái ý niệm kia, cũng chính là Tô Niệm Niệm, nàng còn đến hỏi ta."
Thịnh thế hỏa hỏa: "Tô Niệm Niệm? Nàng hỏi ngươi cái gì?"
Binh mã đại tướng quân: "Cũng chính là hỏi Tạ Nguyên vì sao không vào trò chơi."
Thịnh thế hỏa hỏa: "Nàng cũng quan tâm chuyện này sao?"
Binh mã đại tướng quân: "Nói thừa. Dù sao thì, Tạ Nguyên bây giờ trong trò chơi, cũng là sư phụ của nàng đi. Bọn họ chẳng phải ngày nào cũng phải cùng nhau làm nhiệm vụ sư đồ sao? Vậy Tạ Nguyên mấy ngày không online, nàng chắc chắn cũng sẽ sốt ruột, cũng sẽ muốn biết vì sao chứ. Nên nàng tự nhiên chỉ có thể đến hỏi ta rồi."
Thịnh thế hỏa hỏa: "Cũng đúng."
Binh mã đại tướng quân: "Bất quá cũng chính bởi vì nàng tới hỏi ta, cho nên ta cũng tiện thể hỏi nàng, hôm đó Tạ Nguyên có phải đã đi tìm nàng, hỏi một vài vấn đề. Sau đó ta cũng từ miệng Tô Niệm Niệm, xác nhận Tạ Nguyên đã biết, Tiểu Bố Đinh ở trong game thân phận thật sự."
Thịnh thế hỏa hỏa: "Vậy hắn đã biết rồi, hắn còn không online tìm đến Tiểu Bố Đinh? Hơn nữa thế mà còn chơi trò biến mất, còn biến mất lâu như vậy! Cái tên Tạ Nguyên này rốt cuộc muốn làm gì? Hắn có còn muốn hòa hảo với Tiểu Bố Đinh không vậy? Chúng ta tạo cơ hội hết cho hắn rồi, hắn thế mà không biết nắm bắt!!"
Binh mã đại tướng quân: "Cái này ta cũng không rõ. Thực ra hôm qua sau khi Tô Niệm Niệm tìm ta, ta mới thực sự ý thức được vấn đề này. Nên ta liền gửi Wechat cho Tạ Nguyên, hỏi hắn vì sao không vào game, thế nhưng đến giờ hắn vẫn chưa trả lời. Sau đó ta gọi điện cho hắn thì luôn tắt máy."
Thịnh thế hỏa hỏa: "Haizz"
Trần Thu Dĩnh nghe đến đó, cũng không khỏi nhíu mày.
Tạ Nguyên đột nhiên biến mất, bọn họ cũng không biết nguyên nhân. Hơn nữa hiện tại tình huống này, bọn họ còn không thể nói cho Tiểu Bố Đinh, Tiểu Bố Đinh vẫn còn chưa biết gì hết.
Thịnh thế hỏa hỏa: "Ôi trời, ngươi nói Tạ Nguyên có khi nào biết, người luôn ở cạnh hắn, chính là người mà hắn luôn muốn tìm, nhưng hắn lại mãi không nhận ra Tiểu Bố Đinh không? Cho nên hắn có chút không thể chấp nhận được sự thật này, rồi trốn đi mất?"
Đột nhiên biết chân tướng, Tạ Nguyên chắc chắn sẽ khó lòng chấp nhận sự thật như vậy. Hắn chắc chắn không muốn tin, Tiểu Bố Đinh ở ngay trước mặt hắn hơn hai tháng, nhưng hắn lại chẳng hề nhận ra.
Đây chẳng phải quá xấu hổ sao?
Miệng hắn thì nói hắn yêu Tiểu Bố Đinh nhất, thế nhưng đến cuối cùng, khi người khác đều nhận ra Tiểu Bố Đinh trong trò chơi, chỉ một mình hắn là không biết gì cả.
Thậm chí đến Tô Niệm Niệm, người mới biết Tiểu Bố Đinh chưa được bao lâu, cũng có thể nhanh chóng nhận ra Tiểu Bố Đinh trong trò chơi, còn hắn thì không thể.
Sự thật như vậy, Tạ Nguyên sao có thể chấp nhận được chứ.
Binh mã đại tướng quân: "Ừm, ta thấy cũng có thể! ! Bất quá, Tạ Nguyên hắn lại vì chuyện này mà đến tận bây giờ sao?"
Kiều Tử Mạc cho rằng, dù Tạ Nguyên thật sự không thể chấp nhận chuyện không nhận ra Tiểu Bố Đinh trong game, thì cùng lắm hắn cũng chỉ buồn một tối thôi chứ.
Bọn họ đều là người lớn rồi, hơn nữa Tạ Nguyên nhìn cũng khá chín chắn, lại từng trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn không thể nào chỉ vì một chút cản trở như vậy mà không đối mặt được.
Cùng lắm là ban đầu hắn không thể nào chấp nhận thôi.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận