Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2294: Ngươi yêu thích người 5 (length: 3856)

"Bán... Bán manh?" Chu Tiểu Nghiên vốn là muốn phản bác, nhưng bất đắc dĩ còn phản bác đến lắp ba lắp bắp hỏi, "Ta sẽ không bán manh a."
Nói nhảm nhí, nàng làm sao có thể trước mặt Kiều Diệc bán manh chứ, chắc chắn nếu nàng mà bán manh thật, sẽ dọa Kiều Diệc đến thổ huyết mất.
Người ta cũng nói, người lớn lên đẹp lại đáng yêu bán manh mới là nghiêm túc bán manh, còn nếu nàng mà bán manh thì... Thôi thôi, nghĩ đến thôi vẫn là bỏ đi.
"Không biết bán manh, ngươi còn học người khác tò mò, hỏi thăm chuyện riêng của người nhà à?"
"Ta... Ta chẳng qua chỉ là tùy tiện hỏi một chút." Bị Kiều Tử Mạc nói một câu, Chu Tiểu Nghiên liền càng thêm khẩn trương, xem ra sự tò mò của nàng là vô ích rồi, Kiều Diệc căn bản không có ý định nói cho nàng a!
Bí mật của người ta mà, dựa vào cái gì phải nói cho một người chẳng có quan hệ gì như nàng chứ?
"Nhưng mà, Chu Tiểu Nghiên, ngươi thật sự muốn biết Kiều Diệc thích ai à? Hay là ngươi hối lộ một chút ta, nói không chừng ta sẽ nói cho ngươi biết đấy?"
Kiều Tử Mạc tiếp tục trêu chọc Chu Tiểu Nghiên, hắn rõ ràng biết Chu Tiểu Nghiên có tình ý với Kiều Diệc, nên việc Chu Tiểu Nghiên tò mò về người Kiều Diệc thích cũng không có gì lạ cả. Hiện tại hắn cố ý không nói cho Chu Tiểu Nghiên, đoán chừng sẽ làm cho Chu Tiểu Nghiên càng sốt ruột.
Người mà mình thầm mến nhiều năm, trong lòng lại có người khác, rốt cuộc là ai vậy chứ?
"Ta... Ai nói ta muốn biết chứ!" Chu Tiểu Nghiên bây giờ lại cực lực phủ nhận, nàng mới không muốn thừa nhận mình có hứng thú với chuyện của Kiều Diệc, Kiều Tử Mạc rõ ràng là đang cười nhạo nàng mà. Dù sao bọn họ cũng sẽ không thật sự nói cho nàng, vậy sao lại còn muốn trêu nàng chứ? Hơn nữa nàng cũng không muốn bị bọn họ lừa đâu.
"Ta không cảm thấy hứng thú với chuyện của các ngươi được không? Được rồi, được rồi, bỏ qua, bỏ qua đi! Tiếp theo câu hỏi đi!" Chu Tiểu Nghiên cuống cuồng nói.
"À, ngươi còn nghĩ trả lời tiếp theo câu hỏi à?" Kiều Tử Mạc cười nói, Chu Tiểu Nghiên này là căng thẳng đến ngu ngốc rồi.
"À, không phải! Ta là nói, chúng ta bỏ qua ván này đi, bắt đầu ván tiếp theo. Câu hỏi của ta chẳng phải đã trả lời xong rồi sao, ngươi có thể bỏ qua ta đi."
"Nghe như thể chúng ta đang bắt nạt ngươi vậy."
Các ngươi vốn là đang bắt nạt ta mà, bất quá những lời này Chu Tiểu Nghiên chỉ dám thầm nhủ trong lòng thôi, không dám nói ra trước mặt Kiều Diệc và Kiều Tử Mạc.
Thế là một ván nữa lại bắt đầu, bao nhiêu ván đã qua, Kiều Tử Mạc hỏi vẫn là những câu hỏi không đau không ngứa, đại chiêu thật sự của hắn vẫn chưa tung ra.
Nhưng mà, bây giờ nhìn Chu Tiểu Nghiên và Kiều Diệc, trạng thái cũng rất tốt, Kiều Diệc trước sau vẫn một bộ cao lãnh, còn Chu Tiểu Nghiên có vẻ hoạt bát hơn một chút, còn biết chạy tới hỏi Kiều Diệc thích ai? Xem ra nàng thật sự không biết người Kiều Diệc thích chính là nàng rồi!
Người ta thường nói yêu thích một người thì sẽ có ăn ý, nhưng sao Kiều Diệc và Chu Tiểu Nghiên lại chẳng có một chút ăn ý nào chứ? Ngay cả thần giao cách cảm cũng không có!
Kiều Tử Mạc lúc này đột nhiên cảm thấy hơi chán trò chơi này, Kiều Diệc không dám hỏi, cũng không dám nói, Chu Tiểu Nghiên thì lại ra mặt, nhưng mà Kiều Diệc lại không tiếp chuyện, còn mình lại không dám tùy tiện nói chuyện riêng của hắn mà chưa có sự đồng ý của Kiều Diệc. Kiều Tử Mạc càng lúc càng thấy bất đắc dĩ, hơn nữa càng thấy bản thân mình ở đây là quá thừa.
Nếu như hắn có thể đi...
Haiz, điều này dường như không thể a. Bây giờ phải làm sao, phải làm sao đây? Sao không có ai tới giải cứu hắn chứ?
Kiều Tử Mạc đột nhiên đứng lên: "Ta đi vệ sinh."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận