Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1885: Người nhà 12 (length: 3870)

Kiều Diệc lắc đầu, thoạt nhìn không phải cố ý chạy đến, còn tốt, còn tốt.
Nhưng mà hắn rốt cuộc để điện thoại di động ở đâu, chẳng lẽ lại mang vào phòng tắm? Thật là kỳ cục.
Kiều Tử Mạc tìm nửa ngày, rốt cuộc cũng tìm được đồ mình cần. Sau đó hắn vẫy tay với Kiều Diệc: "Anh, vậy anh tiếp tục dọn dẹp, em đi tắm đây."
Nói rồi xoay người, Kiều Tử Mạc lại không nhịn được cong môi cười. Hừ, muốn trộm điện thoại của ta, không có cửa đâu!
Kiều Tử Mạc làm sao biết mục đích của Kiều Diệc? Đương nhiên là từ những hành động kỳ lạ của Kiều Diệc mà ra, Kiều Diệc đột nhiên tối muộn tới dọn dẹp bản thân đã là một chuyện rất đáng nghi, hơn nữa hắn lại còn không biết ngụy trang, vừa vào cửa liền đảo mắt nhìn xung quanh. Kiều Tử Mạc là một người thông minh như vậy, lại hiểu rõ Kiều Diệc như vậy, chỉ cần không đến mấy phút, hắn đã đoán ra được mục đích hôm nay của Kiều Diệc qua cử chỉ của hắn.
Vội vàng ép hắn đi tắm, chẳng phải là muốn đuổi hắn ra ngoài sao?
Sau đó đuổi ra ngoài để làm gì, đương nhiên là có thể lấy được đồ vật mà người bình thường tắm rửa sẽ không mang theo rồi. Sau đó Kiều Tử Mạc rất nhanh liền nghĩ đến điện thoại di động. Anh trai này chẳng lẽ vì hắn bắt đầu đăng ảnh nên mới tới trộm điện thoại của hắn?
Vậy nên... Kiều Diệc vẫn còn để ý, hoặc là nói là hắn còn có những tính toán khác?
Dù sao mặc kệ mục đích của Kiều Diệc là gì, hoặc có thật sự muốn trộm điện thoại của hắn hay không, hắn dù sao cũng sẽ không để cho hắn đạt được. Điện thoại sao có thể tạm thời giao ra được, cho dù muốn giao, cũng muốn để Kiều Diệc tự mình nói ra mục đích của hắn.
Vậy cứ để Kiều Diệc tự tìm một lát vậy, tắm rửa rồi tính sau.
Sau đó Kiều Tử Mạc vừa tắm liền rửa hết hơn nửa ngày, Kiều Diệc ở bên ngoài hầu như muốn lật tung cả phòng của Kiều Tử Mạc lên, nhưng vẫn không tìm được điện thoại của Kiều Tử Mạc.
Hắc hắc hắc... Kiều Tử Mạc ở bên trong vừa tắm vừa cười trộm, điện thoại đang ở ngay bên cạnh hắn mà, Kiều Diệc tìm được mới lạ chứ.
Kiều Diệc đặc biệt thất vọng, mình tìm hơn nửa ngày, lén la lén lút không nói, còn mệt đến muốn chết, thế mà vẫn không tìm thấy gì. Không ngờ tên Tiểu Mạc này lại cẩn thận như vậy, lại phòng bị hắn như vậy, như thể đã biết trước hắn muốn tới trộm điện thoại di động, thế mà lại mang cả điện thoại đi!
Hiện tại cũng hết cách, Kiều Diệc đã chắc chắn điện thoại của Kiều Tử Mạc bị cậu ta mang vào phòng tắm rồi. Vậy nên hắn cũng chỉ có thể chán nản ngồi ở đó. Hay là đợi cậu ta ra ngoài vậy. Chờ cậu ta tắm xong ra ngoài, lại tìm một cái lý do khác, dỗ cậu ta xóa hai tấm ảnh kia là được.
Hiện tại nhân lúc Kiều Tử Mạc vẫn còn đang tắm, cái vòng bạn bè kia cũng còn đó, Kiều Diệc lại không nhịn được ấn mở ra xem. Cũng giống như Kiều Tử Mạc nói, Kiều Diệc người này bình thường rất ít khi chơi Wechat, xem vòng bạn bè. Hơn nữa hắn cũng không có nhiều thời gian rảnh để nhìn lung tung. Hôm nay thật là hiếm thấy, hắn vậy mà lại mở vòng bạn bè lên xem nhiều lần, chỉ vì hai tấm ảnh mà vốn dĩ hắn cũng có.
Hắn đại khái là hồ đồ rồi, lần đầu tiên lại vì một cô gái như vậy, hơn nữa còn có vẻ như có chút cãi bướng. Kiều Diệc làm việc luôn luôn không phải kiểu dây dưa dài dòng, ngay cả tình cảm trước kia của hắn cũng vậy, yêu thì dứt khoát, chia tay cũng dứt khoát. Hắn vốn không phải là một người hay do dự, mọi chuyện đều sẽ cân nhắc từ nhiều khía cạnh, một khi đã chọn được đáp án tốt nhất, liền sẽ kiên định thực hiện.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận