Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2218: Hết thảy lại đến 5 (length: 3774)

Ngày thứ hai là chủ nhật, không ngờ Kiều Tử Mạc lại đến. Lúc đó Hàn Nặc đang trên lầu cùng Lâm Tiếu Tiếu ngủ trưa, Chu Tiểu Nghiên một mình trong sân nhà họ Lâm thưởng thức mấy khóm hoa dành dành đang nở rộ.
Kiều Tử Mạc đến đúng lúc đó.
Hắn vào thẳng sân, sau đó ngó nghiêng xung quanh, có chút kinh ngạc khi thấy Chu Tiểu Nghiên.
"Giữa trưa ngươi không ở trong phòng nghỉ ngơi, một mình ở đây làm gì vậy?" Rồi Kiều Tử Mạc đi thẳng về phía Chu Tiểu Nghiên. Chu Tiểu Nghiên vốn đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần trên xích đu dưới bóng cây, thấy Kiều Tử Mạc đến thì không thể không đứng dậy.
"Không làm gì cả." Chu Tiểu Nghiên nhỏ giọng trả lời.
"Ngươi không thấy nóng sao, ở bên ngoài thế này?"
"Cũng được, chỗ này không nóng. Ngươi đến làm gì?"
"Không có gì, một mình ở nhà thấy chán, đến dạo chơi thôi."
"À, nhưng mà chị và anh rể đều đang bận." Chu Tiểu Nghiên nhắc nhở, Kiều Tử Mạc đến vào lúc này hình như không thích hợp.
"Ừ, biết. Dù sao ta cũng không đến tìm họ."
"Vậy ngươi đến tìm ai?"
"Tìm ngươi." Kiều Tử Mạc trả lời rất tự nhiên. Thấy Chu Tiểu Nghiên đứng lên khỏi xích đu, hắn liền nhân tiện ngồi xuống, chiếm chỗ của Chu Tiểu Nghiên.
Chu Tiểu Nghiên tức giận nhưng không dám nói gì.
"Tìm ta?" Chu Tiểu Nghiên không tin hỏi lại.
"Đúng, là đến tìm ngươi. Ngươi có rảnh không?"
"Không rảnh!" Chu Tiểu Nghiên dứt khoát cự tuyệt.
"Nhưng mà ta thấy ngươi có vẻ rất rảnh mà. Sao, đi với ta một lát, có dám không?"
"Không dám."
"Ta nói Chu Tiểu Nghiên, ngươi đây là cố ý phá đám ta đúng không?"
"Ta nào có? Ta vốn không rảnh, hơn nữa cũng không muốn đi đâu."
"Ngươi thật sự không đi sao? Ta đảm bảo sẽ không khiến ngươi hối hận đâu!"
"Ta cũng không có hứng thú."
"Nếu như ta nói là có liên quan đến chị ngươi thì sao... Người đâu?"
"Người, người nào?" Quả nhiên Chu Tiểu Nghiên đã bị khơi gợi chút hứng thú.
"Đi rồi ngươi sẽ biết. Đi thôi." Kiều Tử Mạc đứng dậy, bắt đầu trực tiếp lôi Chu Tiểu Nghiên ra ngoài, "Dù sao ngươi ở đây cũng chán, sao không đi cùng ta xem chuyện thú vị?"
"Ôi chao ôi chao..." Chu Tiểu Nghiên vừa kháng cự vừa nói, "Nhưng mà dù sao đi với ngươi thì cũng phải nói với chị một tiếng chứ. Lỡ một lát nữa nàng tỉnh dậy không thấy ta thì làm sao?"
"Ngươi tưởng ngươi còn là trẻ con chưa đến tuổi vị thành niên sao, Hàn Nặc còn phải để ý từng phút ngươi đang ở đâu à? Một lát nữa ta gửi cho nàng tin nhắn báo một tiếng không phải tốt sao?"
Thôi được, Chu Tiểu Nghiên không thể không đi theo Kiều Tử Mạc.
Thật ra nguyên nhân sâu xa là nàng tò mò thôi, tò mò về cái người mà Kiều Tử Mạc nói là có liên quan đến chị nàng rốt cuộc là ai? Là nam hay nữ? Có quan hệ gì? Vì sao Kiều Tử Mạc lại cố ý muốn đưa nàng đi xem?
Hơn nữa, hiện giờ nàng thực sự cũng khá chán, hôm nay là ngày thứ hai nàng đến nhà họ Lâm, Chu Tiểu Nghiên vẫn chưa quen hoàn toàn. Thêm vào đó hai ngày nay Vu Hàn đều không liên lạc với nàng, trong lòng nàng rất rối bời. Nếu như một mình ở lại đó thì sẽ không nhịn được mà suy nghĩ lung tung, thà đi theo Kiều Tử Mạc ra ngoài một chút còn hơn.
Xem một chút sự vật mới mẻ, tìm việc mới làm, phân tán bớt sự chú ý của nàng, có lẽ nàng sẽ không còn nghĩ nhiều như vậy nữa. Đó mới là nguyên nhân cuối cùng Chu Tiểu Nghiên đi theo Kiều Tử Mạc.
Sau khi ra khỏi cửa bọn họ trực tiếp ngồi vào chiếc xe thể thao phong cách của Kiều Tử Mạc, à, hôm nay Kiều Tử Mạc không có dẫn tài xế theo mà tự mình lái xe.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận