Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3347: Cuộc sống sau này 22 (length: 3793)

Hơn nữa nàng đưa ra đi nhà ma, chủ yếu vẫn là cân nhắc đến Mao Thu Minh sợ độ cao, Tiểu Bố Đinh cũng có một chút sợ độ cao, cho nên cho bọn họ lựa chọn một cái hạng mục không quá cao mà thôi.
Hơn nữa hôm nay trời nóng nực, đi nhà ma cũng đúng lúc không có mặt trời, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện?
Chỉ là... Không biết bọn họ có dám đi hay không?
Tô Niệm Niệm nhớ rõ khi còn nhỏ Mao Thu Minh là không sợ cái này, trước kia bọn họ cũng thường xuyên cùng đi chơi.
Khi còn nhỏ, bọn họ xem nhau là bạn chơi cùng đi, dù sao bọn họ là cùng nhau lớn lên, hai nhà người quan hệ lại tốt, cho nên cơ bản cuối tuần cùng đi ra chơi, đều là hai nhà cùng đi.
Tô Niệm Niệm từ nhỏ gan đã rất lớn, không sợ trời, không sợ đất.
Thời điểm Mao Thu Minh còn chưa hiểu chuyện, cũng là khá gan lớn. Chủ yếu là mỗi lần Mao Thu Minh đều bị Tô Niệm Niệm lôi kéo đi chơi những cái nàng muốn chơi.
Cho nên Mao Thu Minh cũng không dám nói hắn sợ hãi.
Bởi vì hắn là nam hài tử mà, sao có thể thua nữ hài tử. Hơn nữa tiểu hài tử cũng không nghĩ nhiều như vậy, bị bạn bè xúi giục, nên chơi là đều đi chơi.
Nhưng dần dần đợi đến khi Mao Thu Minh càng lớn, hắn ngược lại là đột nhiên bắt đầu sợ nhiều thứ. Tỷ như sợ độ cao, tỷ như còn một vài thứ khác.
Bất quá hình như cũng nhiều năm rồi, bọn họ không có cùng nhau chơi.
Từ từ lớn lên, số lần tới sân chơi loại này cũng dần dần trở nên ít đi, hơn nữa Tô Niệm Niệm cùng Mao Thu Minh cũng đã tách ra mấy năm, cho nên nàng cũng không biết hiện tại Mao Thu Minh còn sợ ma không?
Sợ độ cao hắn vẫn sợ, vậy nhà ma hắn dám đi không?
Tô Niệm Niệm đột nhiên cảm thấy, hôm nay nàng đề nghị để Mao Thu Minh mang Tiểu Bố Đinh tới sân chơi có phải là sai lầm?
Dù sao Thu Minh ca một sợ độ cao, cái gì cũng không dám cùng bọn họ chơi. Nếu hắn lại sợ ma, thì trước mặt Tiểu Bố Đinh còn mặt mũi sao?
Cái gì cũng không dám, chắc chắn sẽ làm cho nữ sinh thất vọng a.
Cho nên lúc này Tô Niệm Niệm vẫn là hy vọng nghe Mao Thu Minh có thể dũng cảm đứng ra nói, hắn một chút cũng không sợ ! !
Bất quá trước khi Mao Thu Minh đứng ra, Tiểu Bố Đinh ngược lại là đứng ra trước.
"Nhà ma à? Ta có thể không đi không?"
Thì ra người sợ ma lại là Tiểu Bố Đinh.
"Ngươi sợ ma?" Mao Thu Minh hỏi, cũng không biết hắn khi nghe đáp án này có phải chính mình thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì hắn cũng rất sợ ma, hắn còn đang muốn tìm cái cớ không đi, nhưng mà trước mặt Tiểu Bố Đinh lại không thể tỏ ra sợ hãi. Hiện tại Tiểu Bố Đinh cũng sợ ma, vậy hắn tự nhiên là có thể thuận lý thành chương cũng không đi.
Cho nên Tiểu Bố Đinh đã giải cứu hắn.
"Thu Minh ca, ngươi xem Tiểu Bố Đinh sợ ma, bằng không ngươi bảo vệ nàng, vào chung đi"
Nhưng mà Tô Niệm Niệm sẽ không bỏ qua cơ hội xem kịch. Nàng chỉ là muốn để Mao Thu Minh làm chút việc. Hơn nữa trước đó không phải có người nói sao? Con trai nếu muốn tán tỉnh con gái, thì dẫn bọn họ đi xem phim ma, hoặc đi nhà ma, khi con gái sợ hãi, sẽ có thể thuận lý thành chương bảo vệ, sau đó ôm lấy nàng.
Đương nhiên rồi, đây là ý nghĩ thấp hèn của mấy tên con trai. Bất quá Tô Niệm Niệm muốn để Mao Thu Minh tranh thủ vào lúc này đây.
Nhưng mà ai biết, Thu Minh ca của nàng, cũng sợ ma như vậy a.
Hai người đều rất sợ ma, cùng nhau vào nhà ma, thì sẽ là cảnh tượng gì? Nói không chừng còn có thể thay đổi trở nên chơi vui? Mọi người ôm lấy nhau, cùng nhau chống lại nỗi sợ hãi trong lòng sao?
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận