Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 94: Ngươi muốn làm cái gì? (length: 3771)

Tô Tiểu Bộ hôm nay là đi theo Hàn Nặc cùng đi. Khoảng thời gian này, nàng bởi vì cả ngày sa vào trò chơi, đã rất lâu không có cùng Tiểu Nặc tập luyện, cho nên hôm nay nàng chuẩn bị đến cùng Tiểu Nặc trang điểm.
Lý Tâm Nghi qua không bao lâu cũng tới, Tô Tiểu Bộ kéo tay Hàn Nặc, không vui nói: "Nàng tại sao lại đến rồi?"
Hàn Nặc buồn cười nhìn Tô Tiểu Bộ: "Tiểu Bố Đinh, ngươi sao lại ghét Lý Tâm Nghi vậy?"
Tô Tiểu Bộ lắc đầu: "Ta cũng không biết, dù sao luôn cảm thấy nàng không phải người tốt!"
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, Lý Tâm Nghi nàng người kỳ thật rất tốt, ngươi đừng có thành kiến."
Thành kiến sao? Chẳng lẽ nói nàng thật sự mang thành kiến? Có lẽ vậy, tại Tô Tiểu Bộ xem ra hết thảy những ai muốn chia rẽ nàng và Nặc cp đều không phải người tốt, cho nên cũng là vì như thế, nàng mới luôn không chào đón Lý Tâm Nghi?
Lý Tâm Nghi hướng Hàn Nặc các nàng chân thành đi tới, dáng vẻ thướt tha mềm mại, mê đảo cả đám nam sinh trong phòng trang điểm.
Nàng đi đến trước mặt Hàn Nặc như thường lệ đưa ly cà phê cho Hàn Nặc, sau đó vừa định đưa một ly khác cho Lâm Việt, thì lại phát hiện bên cạnh Hàn Nặc còn đứng Tô Tiểu Bộ.
Lý Tâm Nghi sửng sốt một chút, không biết nên làm sao bây giờ. Cà phê nàng chỉ mua cho Hàn Nặc và Lâm Việt, nhưng mà Tô Tiểu Bộ là bạn tốt nhất của Hàn Nặc, nếu không cho nàng thì cũng không tốt lắm.
Lý Tâm Nghi lúng túng nói: "Tô Tiểu Bộ, ngươi cũng ở đây à, ta không biết ngươi ở đây, cho nên không có mua cho ngươi. Hay là, ta bây giờ lại đi ra mua một ly?"
Tô Tiểu Bộ cắt ngang lời nàng: "Không cần. Ta đoán Lâm Việt hẳn cũng không muốn uống cà phê của ngươi đâu! Cho nên ngươi đưa ly này cho ta là được!"
Hàn Nặc hoảng sợ nhìn Tô Tiểu Bộ. Má ơi! Tiểu Bố Đinh nói chuyện cũng quá trực tiếp đi, dù Lâm Việt xác thực không uống cà phê Lý Tâm Nghi mua, nhưng mỗi lần Lý Tâm Nghi đưa qua thì Hàn Nặc vẫn sẽ giúp hắn nhận.
Tiểu Bố Đinh nói như vậy, có thể làm Lý Tâm Nghi quá lúng túng không?
Quả nhiên, mặt Lý Tâm Nghi lập tức trở nên xanh một trận, đỏ một hồi, nhịn một lúc cuối cùng vẫn thực không tình nguyện đưa ly cà phê trong tay cho Tô Tiểu Bộ.
Tô Tiểu Bộ hướng về phía nàng cười: "Cảm ơn nhé!"
"Không có gì." Lý Tâm Nghi nói xong câu đó liền rời đi, thế mà cũng không có đi chào hỏi Nghiêm Du Thành.
"Tiểu Bố Đinh, ngươi vừa nãy quá đáng rồi đấy!" Hàn Nặc trách mắng.
Tô Tiểu Bộ giơ ly cà phê trong tay lên: "Ngươi hiểu cái gì, ta làm thế là muốn tốt cho ngươi thôi! Còn nữa, ly này của ngươi cũng không cần uống, ai biết nàng có bỏ thuốc xổ bên trong không!"
Hàn Nặc im lặng: "Làm sao có thể chứ? Ngươi xem phim nhiều rồi đấy, nàng mua cà phê ta đã uống không biết bao nhiêu lần, cũng có sao đâu!"
"Nhưng hôm nay không giống, hôm nay là ngày ngươi chính thức biểu diễn, cho nên nhất định phải cẩn thận. Ngươi không muốn vất vả hai tuần lễ, cuối cùng lại thất bại trong gang tấc chứ! Nên là, ngoài những thứ ta và Lâm Việt mua cho ngươi thì người khác đưa đều không thể ăn!"
Tô Tiểu Bộ nói xong, đi thẳng tới trước mặt Nghiêm Du Thành, đem hai ly cà phê cùng đặt trước mặt hắn: "Của anh này, cà phê nữ thần của anh mua, anh chắc không ghét bỏ đâu nhỉ!"
Trong mắt Nghiêm Du Thành như muốn phun ra lửa, nhìn Tô Tiểu Bộ một lúc lâu, hắn cố gắng cắn môi dưới, cuối cùng vẫn là rất bình tĩnh nói một câu: "Cảm ơn."
Hàn Nặc ở bên cạnh rối bời cả tâm can, xem ra hôm nay mang Tiểu Bố Đinh đến đây là sai lầm rồi. Trời ạ, thật vất vả mới hòa hoãn được chút quan hệ với Nghiêm Du Thành, cái này lại toàn xong rồi.
Hắn có lẽ nào vì vậy mà trả thù nàng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận