Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 536: Có khoẻ hay không (length: 3873)

Lý Tâm Nghi nhìn ánh mắt của Lâm Việt, nàng đương nhiên biết muốn để Lâm Việt hoàn toàn không quan tâm Hàn Nặc là không thể nào.
Ít nhất hiện tại còn không có khả năng.
"Lâm Việt, nếu như ngươi lo lắng, liền qua xem một chút đi."
"Không cần." Lâm Việt khẽ cười, có Nghiêm Du Thành ở đó, còn có Kiều Tử Mạc ở đó, chắc Tiểu Nặc cũng không cần hắn quan tâm.
"Cũng tốt. Bất quá Lâm Việt, ngươi thật nghĩ kỹ muốn cùng ta hợp tác sao? Một khi ngươi đưa ra quyết định này, khả năng rất nhiều chuyện liền không có cách nào quay đầu lại."
Lâm Việt trầm mặc nửa phút, sau đó lại quay đầu nhìn thoáng qua Hàn Nặc bọn họ bên kia, cuối cùng như đã quyết định cái gì đó nói: "Ừm, nghĩ kỹ rồi."
"Vậy tốt." Lý Tâm Nghi đột nhiên đứng dậy đi đến chỗ chọn bài hát, chọn một bài.
Sau đó nàng cầm micro lên đối với Hàn Nặc bọn họ bên kia, cũng đối với Lâm Việt, bắt đầu nhẹ giọng nói: "Sau đây ta muốn hát một bài ca tặng cho một người đang ngồi, bài hát này gọi là « thổ lộ ». Lâm Việt, tặng cho ngươi."
Tay đang cầm ly rượu của Hàn Nặc đột nhiên khựng lại, nàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía Lý Tâm Nghi. Lúc này Lý Tâm Nghi đang nhìn Lâm Việt với ánh mắt chứa chan tình cảm.
Cái này... Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lý Tâm Nghi muốn thổ lộ với Lâm Việt sao?
Hơn nữa mấu chốt là Lâm Việt không có một chút kinh ngạc, lúc Lý Tâm Nghi nhìn hắn, hắn còn ngẩng đầu đáp lại Lý Tâm Nghi bằng một nụ cười.
Lòng Hàn Nặc thoáng chốc chùng xuống.
Chẳng trách nàng vẫn cảm thấy tối nay Lâm Việt có gì đó lạ, thì ra là hắn chuẩn bị tiếp nhận lời thổ lộ của Lý Tâm Nghi sao?
Hàn Nặc cứ như vậy ngơ ngác nhìn chằm chằm Lý Tâm Nghi, nhìn nàng dịu dàng hát bài « thổ lộ », sau đó ánh mắt ái muội nhìn Lâm Việt.
Kiều Tử Mạc huých Hàn Nặc, cũng lộ vẻ mặt kinh ngạc: "Tiểu Hàn Nặc, đây là tình huống gì vậy, sao ta thấy hơi khó hiểu?"
Hàn Nặc không trả lời, nàng đang chờ Lý Tâm Nghi hát xong bài hát này, có thể cho nàng một đáp án rõ ràng.
Chỉ có điều bốn phút ngắn ngủi này, trôi qua như thể bốn mươi phút. Hàn Nặc chờ thật lâu, mới đợi được Lý Tâm Nghi hát xong.
Lý Tâm Nghi đặt micro xuống đi đến bên cạnh Lâm Việt, kéo Lâm Việt đứng dậy khỏi ghế sofa, sau đó hướng về phía Hàn Nặc bọn họ nói: "Nói cho mọi người một tin tốt, ta rốt cuộc cũng theo đuổi được Lâm Việt rồi!"
Lý Tâm Nghi cười rất vui vẻ, Hàn Nặc lại tỏ vẻ không muốn tin.
Mặc dù nàng ở bữa tiệc sinh nhật của Lâm Việt hôm đó đã chọn rời đi, mặc dù nàng cũng cảm thấy Lý Tâm Nghi thích hợp với Lâm Việt hơn mình, nhưng khi ngày này thật sự đến, nàng vẫn cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.
Chuyện này là thật sao, Lâm Việt?
Hàn Nặc nhìn Lâm Việt, muốn nhìn thấy một chút đáp án từ trong mắt hắn. Nhưng Lâm Việt vẫn luôn cúi đầu, không hề phủ nhận lời của Lý Tâm Nghi.
Vậy coi như là thừa nhận rồi đi.
Nghiêm Du Thành lúc này có chút không nhịn được. Hắn mặc dù không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì giữa Hàn Nặc và Lâm Việt, mới khiến Hàn Nặc từ bỏ thổ lộ. Nhưng hắn biết Hàn Nặc hiện tại nhất định vẫn còn thích Lâm Việt, Lâm Việt sao có thể ở thời điểm này cùng Lý Tâm Nghi một chỗ?
Lý Tâm Nghi là loại người gì, Nghiêm Du Thành biết rõ hơn người khác. Hôm nay nàng làm một màn như vậy, rốt cuộc là đang giở trò gì?
Nghiêm Du Thành trực tiếp đứng dậy khỏi ghế sofa, đối với Lý Tâm Nghi và Lâm Việt, lớn tiếng chất vấn: "Lâm Việt, ngươi thật sự muốn cùng Lý Tâm Nghi một chỗ? Ngươi có biết Hàn Nặc vì ngươi..."
Chưa nói hết lời, Hàn Nặc đã lập tức kéo Nghiêm Du Thành lại.
"Đừng nói nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận