Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1429: Khoảng cách 19 (length: 3888)

Chương 1429: Khoảng cách 19
"Biết, ngài đi thong thả!" Chu Tiểu Nghiên không nhịn được liếc mắt nhìn Kiều Tử Mạc, "Bất quá ngươi không nên đem chuyện vừa rồi nói cho tiểu ca ca nha."
Kiều Tử Mạc này nhìn qua đúng là khá rảnh, hôm nay hắn đến công ty cũng không có chuyện gì làm. Nhỡ đâu hắn từ chỗ nàng đi ra, quay người lại liền chạy đến chỗ tiểu ca ca, sau đó lại đem một đống giả thiết vừa rồi hỏi nàng chạy đến kể với tiểu ca ca một lần. Vậy thì quá xấu hổ a!
"Biết, ta sẽ không nói lung tung, ngươi yên tâm đi." Kiều Tử Mạc nháy mắt với Chu Tiểu Nghiên, sau đó cuối cùng từ phòng Chu Tiểu Nghiên đi ra.
Kiều Diệc hiện tại chắc là đang nghỉ ngơi, Kiều Tử Mạc tự mình cũng biết ca hắn bình thường đều bận rộn nhiều việc, cũng hiếm khi giữa trưa có thời gian nghỉ ngơi một chút, cho nên cũng không muốn quay về làm phiền hắn.
Vậy hắn muốn đi đâu đây?
Đúng lúc hắn đang do dự, đột nhiên nhìn thấy Chu Đình Đình từ văn phòng của Vu Hàn đi ra.
Nhắc đến thì khi còn bé Kiều Tử Mạc và Chu Đình Đình cũng quen biết nhau, khi đó hắn và Chu Đình Đình đều còn nhỏ tuổi, quan hệ giữa Chu gia và Kiều gia luôn luôn rất tốt, cho nên Chu Đình Đình cũng thường đến nhà Kiều gia chơi.
Khi đó Kiều Tử Mạc liền nhớ rõ Chu Đình Đình luôn thích đi theo sau ca ca Kiều Diệc chơi, hết cách rồi, khi đó bản thân hắn vẫn là một tiểu hài tử, vẫn là những đứa trẻ lớn như ca ca tương đối được hoan nghênh.
Kiều Tử Mạc từ nhỏ đã rất sợ Kiều Diệc, cho nên khi đó hắn mặc dù cũng đi theo Chu Đình Đình cùng đi theo sau mông Kiều Diệc, nhưng lại không gan bằng Chu Đình Đình. Đình Đình khi còn bé cũng xem như một loli đáng yêu, lại thích làm nũng, cho nên Kiều Diệc từ trước đến giờ cũng không nói nặng lời với nàng, đừng nói chi là nổi giận gì.
Còn bản thân hắn thì không giống, Kiều Tử Mạc còn nhớ rõ giống nhau là đi ra ngoài chơi, hắn liền thường xuyên bị ca hắn dạy dỗ, cho nên về sau, Kiều Tử Mạc cũng không dám đi theo bọn họ cùng nhau đi chơi.
"Kiều Tử Mạc? Thật là ngươi nha?" Chu Đình Đình cũng nhìn thấy Kiều Tử Mạc, trong ánh mắt mang theo chút kinh hỉ, nhưng càng nhiều hơn chính là kinh ngạc.
"Đúng a, Đình Đình, thật nhiều năm không gặp, ngươi càng ngày càng đẹp nha."
"Đúng vậy đó, cũng thật nhiều năm không gặp ngươi. Sao vậy, không phải nghe dì nói ngươi ở nước ngoài học sao, về khi nào vậy?"
"Hôm qua đó."
"Về đúng dịp Giáng Sinh sao?"
"Đúng vậy."
"Bất quá Đình Đình, ta thế nhưng nghe được không ít chuyện liên quan tới ngươi nha."
Ôi chao, cuối cùng cũng tìm được người có thể bát quái, ha ha.
"Chuyện gì vậy?" Chu Đình Đình nghi ngờ nói, "Hay là thế này đi, dù sao chúng ta cũng lâu rồi không gặp. Chúng ta xuống dưới tìm quán cà phê uống ly cà phê thì sao?"
"Tốt."
Mục đích hôm nay Kiều Tử Mạc đến vốn là vì Kiều Diệc, hiện tại chỗ Chu Tiểu Nghiên không có chuyện bát quái để hóng hớt được, vậy hỏi thăm Chu Đình Đình cũng không tệ a. Hơn nữa nghe ý của cha mẹ, quan hệ giữa Chu Đình Đình và ca hắn cũng không phải sẽ đơn giản mà go die như vậy đâu.
Chi bằng nhân cơ hội này, cũng hỏi bọn họ một chút, em gái Đình Đình thân ái khi còn nhỏ, hiện tại rốt cuộc có dự định gì đâu? Quay đầu cũng còn có thể báo cáo cho đại ca!
Hai người rất nhanh đi xuống quán cà phê dưới lầu, cũng chính là quán trước đây Chu Tiểu Nghiên từng làm, cũng là quán mà nàng thường xuyên gặp Kiều Diệc nhiều năm nay.
Đây không phải trọng điểm.
"Sao, ở nước ngoài sống có vui vẻ không? Ngươi nha, sao lại nhẫn tâm vậy, biết rõ chú và dì đều không nỡ để ngươi đi, ngươi còn một mình đi ra ngoài mấy năm như vậy."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận