Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2596: Lại muốn thân cận a 19 (length: 3803)

"Ngươi không nói lời nào, là có ý gì, là đại biểu ta có thể tới tìm ngươi sao? Kỳ thật ta cũng không có ý tứ gì khác, cũng chỉ là muốn nhìn một chút ngươi mà thôi. Đúng rồi, ngươi ngày mai đi làm sao?"
"Không đi."
Thoạt nhìn Tiểu Bố Đinh này như là đồng ý Tạ Nguyên đi tìm nàng, Tạ Nguyên vốn dĩ đều mừng rỡ như điên, nhưng mà Tiểu Bố Đinh ngay sau đó lại phát một câu.
"Bất quá ta ngày mai có việc, không thể gặp ngươi, xin lỗi."
Tiểu Bố Đinh vẫn là uyển chuyển cự tuyệt Tạ Nguyên. Kỳ thật nàng hoàn toàn có thể càng thêm hung ác một chút cự tuyệt Tạ Nguyên, dù sao Tạ Nguyên lúc trước tổn thương nàng như vậy sâu, nàng hẳn là hận Tạ Nguyên. Nhưng hiện tại nàng đối Tạ Nguyên lại là do do dự dự bộ dáng, ngược lại không có khí thế gì.
"Như vậy à..."
Mặc dù chỉ là tin nhắn giao lưu, nhưng mấy chữ đơn giản đó cũng nhìn ra được giọng điệu thất vọng của Tạ Nguyên.
"Vậy ta khi nào thì mới có thể tới tìm ngươi?"
Tô Tiểu Bộ: "Ta hy vọng ngươi chừng nào thì đều không cần lại tới tìm ta."
Nàng rốt cục vẫn là cự tuyệt Tạ Nguyên, có một số việc cũng nên kết thúc đi. Những nghi hoặc và không cam lòng trước kia của nàng, hiện tại cũng cơ bản có đáp án, vậy nàng không nên tiếp tục xoắn xuýt trong mối quan hệ với Tạ Nguyên nữa.
Hơn nữa hôm nay nàng mới vừa đi ăn cơm, xem phim với Mao Thu Minh, nếu nàng còn đi gặp Tạ Nguyên, chẳng phải sẽ làm người ta cảm thấy nàng là một người không quyết đoán sao?
Mặc dù, nàng cũng không có đáp ứng Mao Thu Minh gì, cũng không có quan hệ gì với Mao Thu Minh, nhưng Tiểu Bố Đinh là một người có nguyên tắc mạnh mẽ, nàng sẽ không làm chuyện khiến người khác khó chịu.
Cho nên nàng cảm thấy đây là lúc nên kết thúc với Tạ Nguyên. Tạ Nguyên đã lâu như vậy không xuất hiện, nàng cũng không nhớ nhung gì hắn, vậy nếu hắn lại biến mất một thời gian, liệu nàng có thể dần dần quên hắn không?
"Ngươi hy vọng ta mãi mãi đừng xuất hiện trước mặt ngươi nữa" Tạ Nguyên có chút không dám tin tưởng, thứ này lại có thể là lời Tiểu Bố Đinh nói ra.
Trong ấn tượng của hắn, Tiểu Bố Đinh vẫn là một người không quyết đoán, nếu không thì ngay lần đầu gặp mặt, Tiểu Bố Đinh đã đuổi hắn đi rồi.
Nhưng mà trong quá khứ lâu như vậy, những lần trước họ ở chung cũng đều ổn. Mặc dù Tiểu Bố Đinh có vẻ rất lạnh nhạt với hắn, nhưng cuối cùng nàng cũng chưa từng nói muốn đuổi hắn đi mà?
Sao đột nhiên, thái độ của Tiểu Bố Đinh lại trở nên quyết đoán như vậy?
"Đúng vậy, Tạ Nguyên, ta hy vọng ngươi về sau đừng xuất hiện trước mặt ta nữa. Chúng ta đã kết thúc rồi, sớm 3 năm trước, chúng ta đã kết thúc, không phải sao?"
"Thế nhưng ta muốn cùng ngươi bắt đầu lại!"
"Quá muộn rồi."
"Tiểu Bố Đinh, ngươi thật sự không cho ta một chút cơ hội nào sao? Chỉ một lần thôi, ta bảo đảm đây là lần cuối cùng. Ngươi cho ta thêm một cơ hội có được không? Ta muốn bù đắp tất cả những gì ta đã thiếu ngươi, xin ngươi cho ta một cơ hội, để ta chuộc tội, để ta hoàn lại cho ngươi thật tốt, có được không?"
"Thật xin lỗi, Tạ Nguyên, những thứ đó hiện tại ta đều không cần. Ta không cần ngươi đền bù gì cho ta cả, chỉ cần ngươi không xuất hiện trước mặt ta nữa, không quấy rầy cuộc sống của ta, đó chính là sự bồi thường tốt nhất đối với ta. Còn những gì ngươi nói, chẳng qua vẫn là để thỏa mãn lòng ích kỷ của ngươi thôi. Lúc ngươi thích ta, đó là sự ích kỷ của ngươi, khi ngươi muốn theo đuổi người khác, đó cũng là sự ích kỷ của ngươi."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận