Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3416: Thanh xuân 7 (length: 3747)

Thật ra hôm nay Lâm Mộc tìm đến Tiểu Bố Đinh cũng không có chuyện gì quan trọng, nàng ở chỗ Tiểu Bố Đinh ăn một chút đồ, ngó nghiêng hoàn cảnh làm việc, sau đó liền vui vẻ nói với Tiểu Bố Đinh: "Ta dạo gần đây vừa muốn đổi kiểu tóc, ta thấy chỗ các ngươi cũng được đấy, hôm nào ta đến làm kiểu tóc, thế nào a?"
"Tốt." Có khách đến, Tiểu Bố Đinh tự nhiên là rất vui.
"Vậy ngươi muốn đổi kiểu tóc gì a? Kiểu tóc hiện tại của ngươi rất đẹp mà."
Lâm Mộc hiện tại có mái tóc đen dài thẳng, rất phù hợp với tên nàng, tạo cho người ta cảm giác và khí chất như gió xuân thổi qua cây cối. Hơn nữa con trai không phải đều nói sao? Thích nhất con gái tóc đen dài thẳng. Cho nên Tiểu Bố Đinh cũng cảm thấy kiểu tóc hiện tại của Lâm Mộc thực sự rất hợp với nàng.
Vì sao còn muốn đổi chứ? "Thì cắt ngắn đi. Sau đó lại nhuộm màu nào đẹp mắt một chút!"
Thật ra, qua hai lần nói chuyện với Lâm Mộc, Tiểu Bố Đinh cũng đã sớm nhìn ra, Lâm Mộc không phải là cô gái ngoan ngoãn gì, tuy bề ngoài của nàng, nhìn sơ qua sẽ cảm thấy là kiểu con gái ngoan, nhưng trên thực tế không phải, hơn nữa phỏng đoán trong nội tâm nàng cũng không muốn làm kiểu gái ngoan gì đó.
"Nhưng mà ta thấy như bây giờ ngươi cũng rất đẹp mà."
"Có gì đâu tốt, ban đầu ta là nghe người khác xúi bẩy, mới khiến tóc ta thành ra thế này. Thật sự phiền phức chết được, tóc dài thế này chẳng dễ xử lý tí nào cả đúng không? Nên ta vẫn thấy tóc ngắn thoải mái hơn! Hơn nữa ta xem nhiều tạp chí rồi, ưng ý mấy kiểu màu tóc đang thịnh hành gần đây. Ta muốn thử một chút."
Thực ra giống như Quách Diệc Cẩm, cô gái trẻ tuổi lại xinh đẹp như vậy, kiểu tóc nào cũng đều sẽ rất đẹp thôi. Tóc dài thì có vẻ thục nữ, tóc ngắn thì càng thêm đáng yêu. Tóc thẳng thì thanh thuần, tóc xoăn thì quyến rũ, nói chung kiểu nào cũng tốt.
Hơn nữa tuổi trẻ mà, chính là phải thử nhiều mới được chứ.
"Được thôi. Ta thấy da ngươi trắng như vậy, chắc là màu nào cũng hợp."
"Cám ơn đã khen nha, vậy hai ngày này rảnh ta sẽ đến làm. Sau đó ta muốn về cho anh trai ta bọn họ một kinh hỉ! Nên trước khi đó, ngươi ngàn vạn lần đừng nói cho anh ta chuyện ta muốn đến làm tóc nha."
Kinh hỉ sao...
Tiểu Bố Đinh lẳng lặng thầm thì trong lòng.
Ngươi nói nàng rốt cuộc có phải đang ghen không? Vì sao mỗi lần nghe Lâm Mộc thân mật nói đến Quách Thừa Cẩm, nàng lại cảm thấy chua xót. Rồi mỗi lần Lâm Mộc không quan tâm đến chuyện của Quách Thừa Cẩm, nàng lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều? Nói cho cùng, có phải nàng đã sớm có chút tư tâm, nàng hy vọng Lâm Mộc không thích Quách Thừa Cẩm, nàng hy vọng mọi chuyện chỉ là Quách Thừa Cẩm đơn phương mong muốn?
Nàng nghĩ vậy, có phải quá ích kỷ không? Hơn nữa vì sao nàng lại có ý nghĩ đó chứ? Chẳng phải nàng không thích Quách Thừa Cẩm sao? Nàng làm sao có thể thích một cậu nhóc kém mình 6 tuổi chứ?
Chẳng lẽ là vì Dĩnh Dĩnh và Tiểu Nặc cả ngày ở bên cạnh tẩy não nàng, nói Quách Thừa Cẩm rất tốt rất tốt, nên nàng bị vậy thật sao?
Không thể nào!
Đây chắc chắn là ảo giác.
"Ừ, ta sẽ giúp ngươi giữ bí mật. Ngươi cứ yên tâm, đợi đến lúc đó, ngươi đổi kiểu tóc xong, chắc chắn sẽ làm Quách Thừa Cẩm kinh ngạc cho xem!"
"Mong là vậy. Vậy ta hôm nay về trước đây, ta ra ngoài cũng lâu rồi, cũng nên về nhà. Tiểu Bố Đinh, gặp lại, cảm ơn ngươi hôm nay đã chiêu đãi ta đồ ăn ngon nhé!"
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận