Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1813: Phụ trách 16 (length: 3861)

Kiều Diệc dừng một chút: "Có thể."
Câu trả lời này cũng còn tốt a, nàng không trả lời gì còn hơn trả lời khẳng định hắn "Đúng vậy", phải tốt hơn nhiều chứ.
Ít nhất nàng hiện tại cũng chưa xác định muốn ở bên Vu Hàn, điều này đối với Kiều Diệc mà nói cũng coi như một sự an ủi.
Hơn nữa Kiều Diệc cũng cảm thấy hắn rất kỳ lạ, đã quyết định muốn buông tay, vậy hắn còn để ý Chu Tiểu Nghiên có qua lại với Vu Hàn hay không làm gì?
Đã quyết định buông tay, lẽ ra nên vui vẻ chúc phúc nàng, hy vọng nàng tìm được một người yêu nàng, rồi cùng người đó hạnh phúc chứ?
Mà Vu Hàn chính là người yêu Chu Tiểu Nghiên sâu sắc mà!
Vậy bản thân hắn còn đang xoắn xuýt, tiếc nuối cái gì vậy?
Kiều Diệc à, ngươi đúng là một kẻ khẩu thị tâm phi!
Kiều Diệc trầm mặc một hồi, hắn đang suy nghĩ xem tiếp theo còn có thể hỏi Chu Tiểu Nghiên điều gì, hắn nhất định phải hỏi hết những gì mình muốn hỏi. Nếu không, quá hôm nay, chắc chắn hắn sẽ rất khó có can đảm như vậy lần nữa. Quá hôm nay, có lẽ hắn và Chu Tiểu Nghiên sẽ lại trở về mối quan hệ trước đây, ai đi đường nấy, không còn liên lạc gì với nhau.
Nhưng hắn lại không dám quá thẳng thắn để hỏi, hắn không đoán ra được ý nghĩ của Chu Tiểu Nghiên, hơn nữa hắn cũng đã rất lâu không tỏ tình với ai. Hắn sợ mình một khi xúc động quá sẽ dọa chạy Chu Tiểu Nghiên.
"Trước kia, ngươi có từng yêu mến ai không?" Kiều Diệc suy nghĩ hồi lâu mới đưa ra câu hỏi như vậy. Không quá đột ngột, cũng không quá lộ liễu.
Chu Tiểu Nghiên vẫn luôn suy nghĩ xem rốt cuộc hôm nay Kiều Diệc bị làm sao. Hắn vẫn là vị tổng giám đốc lạnh lùng bá đạo đó sao? Vẫn là Kiều Diệc ngay cả liếc nhìn nàng cũng không muốn kia sao? Sao bây giờ lại đến thảo luận những vấn đề khó hiểu này chứ?
Chẳng lẽ đây lại là một cái bẫy?
Chu Tiểu Nghiên nghĩ đến chuyện Kiều Tử Mạc trêu chọc mình lần trước, có lẽ hai anh em này thật sự có chút giống nhau, dù sao cũng là anh em ruột mà. Kiều Diệc càng khác thường như vậy, nàng càng thấy kỳ lạ, và rồi càng không dám trả lời câu hỏi của hắn.
"Kiều tổng, anh..." Chu Tiểu Nghiên chần chừ một chút rồi vẫn hỏi, "Anh uống say sao?"
Đã biết nàng sẽ hỏi vậy mà, phỏng chừng có lẽ là hắn đã quá nóng vội. Dù sao Kiều Diệc cũng biết ấn tượng của mình trong mắt người khác thế nào, ai cũng gọi hắn là tổng giám đốc lạnh lùng, nên đột nhiên đến tâm sự với người khác, chắc sẽ hù người ta thật.
"Ta không có say. Chỉ là hôm nay đột nhiên muốn tìm người trò chuyện thôi."
"À."
Sau đó Chu Tiểu Nghiên lặng lẽ thêm vào một câu trong lòng: "Anh chán muốn tìm người nói chuyện, sao không đi tìm em trai anh, cứ lôi kéo tôi là sao?"
Sau đó Chu Tiểu Nghiên lại nghĩ đến lần gặp mặt trước với Kiều Diệc, là vào dịp sinh nhật mẹ của chị dâu, lúc đó nàng uống có hơi say rồi gặp Kiều Diệc ở vườn hoa nhà họ Lâm. Khi đó Kiều Diệc cũng tự dưng hỏi nàng rất nhiều chuyện, sau đó lại còn kể cho nàng nghe một đoạn chuyện xưa.
Cho nên chẳng lẽ bây giờ hắn lại định kể cho nàng nghe mấy chuyện tình yêu đã mất của hắn sao?
Đại ca à, người yêu cũ của anh đều đã lấy chồng mấy năm rồi, anh sớm buông đi thì hơn!
Quá chấp nhất một đoạn tình yêu sai lầm sẽ không có kết quả tốt đâu.
"Vậy trước kia cô có thích ai chưa?" Không ngờ Kiều Diệc vẫn tiếp tục dai dẳng hỏi vấn đề này. Hắn có vẻ rất xoắn xuýt chuyện nàng đã từng thích ai thì phải? Chẳng lẽ còn muốn tìm kiếm sự đồng cảm từ chỗ nàng sao?
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận