Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1552: Cuộc sống mới 2 (length: 3951)

Hàn Nặc làm bộ bất mãn, lắc đầu thở dài nói: "Tiểu Nghiên à. Đã ngươi hiện tại đã quyết định muốn bắt đầu cuộc sống mới ở một nơi khác, như vậy mọi chuyện đều phải làm lại từ đầu mà quyết định thôi."
"Trước kia ngươi vừa đến Kiều thị, là không có lựa chọn mới đi làm trợ lý của Vu Hàn. Nhưng hiện tại không giống vậy à, ngươi có rất nhiều lựa chọn. Nếu ngươi muốn tiếp tục làm trợ lý cho tiểu ca ca ngươi, ở bên cạnh hắn làm việc, vậy thì cứ đi theo hắn là được. Nhưng nếu ngươi không muốn cứ mãi bị trói buộc với Vu Hàn, ta cũng có thể sắp xếp cho ngươi công việc khác. Lâm thị có rất nhiều bộ phận, ngươi muốn đi đâu cũng được. Tỷ tỷ ngươi quyết định, đừng sợ!"
"Còn nữa, nếu như ngươi cũng không muốn vào Lâm thị làm việc, ta còn có thể giới thiệu ngươi đi những nơi khác. Ngươi muốn đổi nghề, hoặc tùy tiện làm gì cũng được, miễn là ngươi thích là được. Nhưng tỷ tỷ có lời này muốn nói với ngươi, tuyệt đối đừng ép bản thân. Đời người mà, nếu có năng lực thì nhất định phải sống vì chính mình, biết chưa?"
Thật ra, đoạn lời này của Hàn Nặc cũng có ẩn ý.
Nàng có ý muốn tác hợp Tiểu Nghiên với Vu Hàn, nhưng nàng cũng không muốn Tiểu Nghiên chấp nhận lựa chọn này chỉ vì bất cứ nguyên nhân nào khác.
Không cần phải nói, nguyện vọng của mẹ Tiểu Nghiên lúc còn sống chắc chắn ảnh hưởng rất lớn đến Tiểu Nghiên, vì có câu nói kia trong thư, Tiểu Nghiên đoán chắc làm gì cũng sẽ cân nhắc đến Vu Hàn đầu tiên.
Nhưng Hàn Nặc dù cũng hy vọng như vậy, nhưng không hề muốn áp đặt những suy nghĩ đó lên Tiểu Nghiên. Giống như chuyện Tiểu Nghiên thích Kiều Diệc trước đây, Hàn Nặc tuy không tán thành nhưng cũng không hề phản đối.
Với Hàn Nặc, chỉ có lựa chọn của Tiểu Nghiên mới là đúng đắn nhất, người khác mãi mãi không thể quyết định thay cuộc đời của ngươi.
Hàn Nặc mong Tiểu Nghiên làm gì cũng đừng hối hận.
Kể cả việc từ bỏ Kiều Diệc.
Kể cả cuộc sống mới sau này của Tiểu Nghiên, cũng như những tình cảm mới.
Chu Tiểu Nghiên nghe lời Hàn Nặc, suy nghĩ hồi lâu. Thực ra những chuyện này trước đây nàng căn bản chưa từng nghĩ đến.
Khi tốt nghiệp, nàng cũng không tự hỏi mình rốt cuộc thích làm gì, chỉ một mực cảm thấy muốn đến bên Kiều Diệc, rồi xem Kiều thị là mục tiêu lớn nhất của mình.
Sau khi vào Kiều thị, mọi chuyện cũng không còn do nàng quyết định, nàng lại càng không nghĩ đến những việc đó có phải nàng thích không. Nàng chỉ nghĩ, nàng phải cố gắng thế nào để thích ứng với những công việc kia, nàng phải nỗ lực thế nào để có thể luôn đứng vững ở Kiều thị, làm tất cả mọi việc tốt nhất có thể.
Nàng chưa từng nghĩ nàng nên lựa chọn cái gì, không nên lựa chọn cái gì. Nàng cũng chưa từng nghĩ điều gì là phù hợp, điều gì không, đâu là sở thích, đâu là mong muốn của bản thân.
Trước kia nàng cảm thấy mình không có tư cách nghĩ đến những điều đó, dù sao lúc đó cuộc sống của nàng không hề dễ dàng, giống như phần đông mọi người trong xã hội, cũng chỉ vì tồn tại mà sống, không phải để hưởng thụ cuộc sống. Làm gì có tư cách quyết định mình thích gì.
Giờ Hàn Nặc đột nhiên hỏi nàng câu hỏi này, khiến Chu Tiểu Nghiên chìm vào suy tư.
Rốt cuộc nàng thích cái gì? Có vẻ như vì lâu ngày phục tùng và quen thuộc, nàng đã quên mất mình thích làm gì.
Mục tiêu duy nhất trước đây giờ nàng cũng đã đánh mất. Kiều Diệc không còn là giấc mơ của nàng, mẹ thì không còn, nàng thậm chí không biết mình cố gắng vì cái gì.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận