Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2222: Hết thảy lại đến 9 (length: 3858)

Thật ra thì tên của cửa hàng này cũng rất đặc biệt, Kết Tử Nhan, một cái tên rất trẻ trung, tươi mát. Hơn nữa sau khi đi vào, Chu Tiểu Nghiên thấy màu sắc chủ đạo ở đây, cũng rất phù hợp với cái tên này.
Chắc là chủ cửa hàng này rất thích màu cam? Ha ha, Chu Tiểu Nghiên chỉ có thể hiểu như vậy.
Nhưng mà sao, món chủ đạo của cửa hàng họ lại là đồ ngọt 'màu trắng chi luyến', chứ không phải 'màu quýt chi luyến'? Ừm, cái này lại là vì sao?
"Đúng vậy đó. 'Màu trắng chi luyến'. Có phải tên rất dễ nghe không?"
"Ờ... thì ra ngươi ăn đồ ngọt là xem tên à?"
"Đương nhiên không phải rồi. Ta nói ngươi mà biết ý nghĩa đằng sau tên đồ ngọt này, ngươi sẽ không nghĩ như vậy đâu."
"Xí..." Lần này Chu Tiểu Nghiên càng muốn cười hơn, "Người ta tùy tiện bịa ra một câu chuyện có bối cảnh cảm động một chút, ngươi liền tin à? Ngươi có phải ngốc không?"
Những chuyện như vậy Chu Tiểu Nghiên thấy nhiều rồi, mấy chỗ nàng làm trước đây, nơi nào hơi có chút văn nghệ đều sẽ bịa ra một câu chuyện có bối cảnh cho mấy món chủ đạo trong tiệm, hơn nữa mấy câu chuyện đó tốt nhất là liên quan đến tình yêu, có chút bi tình, dùng để chiêu dụ khách hàng! Chu Tiểu Nghiên không hề cảm thấy ngạc nhiên về mấy chuyện đó, không ngờ Kiều Tử Mạc lại còn tin cái này!
Thì ra hắn đơn thuần như vậy à.
"Chuyện này đâu phải bịa ra tùy tiện đâu, lát nữa ngươi nếm thử là biết, đặc biệt lắm."
"Ừ, được." Chu Tiểu Nghiên qua loa đáp.
Xem cái mặt Kiều Tử Mạc tin tưởng như vậy, nàng vẫn là không muốn đả kích hắn như vậy. Đợi lát nữa ăn cái món đồ ngọt đặc biệt được đồn thổi kia rồi nói sau. Nếu thật sự ngon, nàng cũng không nói gì, nếu không ngon như vậy thì, nàng đoán chắc vẫn sẽ lại đả kích Kiều Tử Mạc một chút.
Đến lúc này, Chu Tiểu Nghiên đã hoàn toàn quên chuyện trước đó Kiều Tử Mạc nói sẽ đưa nàng đi gặp người liên quan đến Hàn Nặc, dù sao thì Kiều Tử Mạc đoán chắc là nói linh tinh, nàng cũng không để ý.
Đồ uống thì lên trước, lúc bọn họ chờ cũng không có quá tẻ nhạt, hơn nữa Kiều Tử Mạc còn gọi một số món khác, chỉ có cái món 'màu trắng chi luyến' kia thì lên sau một chút. Nhưng cũng không tính là muộn lắm, đoán chừng là phải làm trực tiếp nên thời gian mới lâu hơn chút.
Sau đó cuối cùng thì cũng đợi được nó mang lên, Chu Tiểu Nghiên cũng rất mong chờ. Món 'màu trắng chi luyến' nhìn bên ngoài rất đẹp, là hình bông hoa, màu trắng, Chu Tiểu Nghiên ban đầu không nhìn kỹ, nên cũng không nhận ra đây là hoa gì.
Nàng với Kiều Tử Mạc mỗi người một phần, lúc đưa tới trước mặt, Chu Tiểu Nghiên mới mơ hồ nhìn ra hình dáng.
"Đây là...?" Chu Tiểu Nghiên có chút nghi ngờ.
"Sơn chi hoa." Kiều Tử Mạc bình tĩnh nói ra đáp án cho nàng.
"Ừ, dáng vẻ rất giống."
Vừa nhắc đến sơn chi hoa, Chu Tiểu Nghiên khẳng định sẽ nghĩ ngay đến Hàn Nặc, chỉ cần là người quen biết Hàn Nặc, khi thấy sơn chi hoa đều sẽ không thể không nghĩ chúng đến cùng với Hàn Nặc. Cho nên đây là lý do mà Kiều Tử Mạc dẫn nàng đến đây sao?
Sơn chi hoa? Vậy đúng là có liên quan đến chị của Hàn Nặc rồi. Nhưng mà lý do Kiều Tử Mạc làm như vậy là gì? Còn cả cái câu chuyện đằng sau cái món 'màu trắng chi luyến' mà hắn vừa thề son sắt kia là gì?
Chu Tiểu Nghiên đột nhiên nảy ra một phỏng đoán táo bạo, có khi nào cửa hàng đồ ngọt này là Kiều Tử Mạc tự đầu tư mở không? Hơn nữa nghe đồn Kiều Tử Mạc năm đó theo đuổi chị của Hàn Nặc rất lâu, lẽ nào Kiều Tử Mạc đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ hy vọng?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận