Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 441: Tỏ tình (length: 3890)

Hàn Nặc lại một mình ở phòng làm bánh dày vò hai giờ.
Dựa theo phương pháp Nghiêm Du Thành trước đó dạy cho nàng, lại thêm Nghiêm Vân Sơn ngẫu nhiên chỉ đạo, Hàn Nặc xác thực đã không sai biệt lắm nắm vững các bước cơ bản làm bánh.
Còn có những điều Nghiêm Du Thành nói với nàng, muốn thực sự học được làm bánh gatô, chỉ có dựa vào tự mình luyện tập nhiều. Hiện tại xem ra, Nghiêm Du Thành cũng không phải tùy tiện nói qua loa với nàng.
Nàng trải qua cả ngày luyện tập xuống tới, xác thực cảm thấy kỹ thuật của mình tiến bộ không ít, cũng to to nhỏ nhỏ độc lập hoàn thành mấy cái bánh gatô nhìn cũng không tệ.
Hàn Nặc hài lòng duỗi lưng mỏi.
A, tăng ca cũng sắp xong, nàng phải ra ngoài hỏi xem Nghiêm Du Thành, nàng có thể tan làm về nhà chưa?
Hàn Nặc vừa rửa tay xong, thu dọn xong đồ đạc, Vương Tiểu Long liền chạy vào.
"Này, Tiểu Nặc. Ngươi làm xong rồi?"
Hàn Nặc khẽ gật đầu: "Ừm. Đúng rồi, Tiểu Long, không phải ngươi nói tối nay sẽ rất bận sao, bảo ta ở lại tăng ca? Thế nhưng ta có vẻ như chẳng hề làm gì mà?"
"Ta bây giờ mới đến gọi ngươi đi hỗ trợ đây. Đi thôi, Tiểu Nặc. Đúng rồi, bộ quần áo này của ngươi quá xấu rồi, đổi đi."
"Hả?" Hàn Nặc không hiểu, gọi nàng ra ngoài hỗ trợ, tại sao còn phải thay quần áo?
Mặc dù nàng cũng rất ghét bộ quần áo làm việc trên người, thật sự xấu xí đến không nhìn nổi. Nhưng đây cũng là bộ quần áo làm việc duy nhất của nàng mà, bảo nàng đi thay quần áo thì còn có thể thay cái gì chứ?
"Hả cái gì? Ta bảo ngươi đi thay thì đi đi. Đây cũng là ý của Thành ca. Bình thường ngươi ở sau bếp làm việc thì không sao, giờ muốn ra trước sảnh làm việc, đại diện cho hình ảnh của Kết Tử Nhan, không thể ăn mặc lôi thôi như vậy được!"
"Nhưng mà ta phải thay bộ quần áo nào?"
"Thì mặc bộ quần áo mà ngươi đã mặc đến đó là được rồi."
"Vậy thật sự có thể không?" Hàn Nặc đang lưỡng lự, nhỡ đâu Vương Tiểu Long lừa nàng thì sao? Nếu đợi nàng thay quần áo xong đi ra ngoài, lại không phải ý của Nghiêm Du Thành, vậy nàng nhất định sẽ bị chửi thành chó.
Thế nhưng Vương Tiểu Long vẫn rất kiên quyết, thậm chí còn trực tiếp xông vào kéo nàng đi phòng thay đồ. Còn đứng ở bên ngoài giám sát nàng, muốn nàng nhất định phải thay quần áo xong mới được ra ngoài.
Hàn Nặc đành phải thỏa hiệp.
Kệ vậy. Đến lúc đó nếu bị Nghiêm Du Thành mắng thật, nàng cũng nhất định phải đổ cái nồi này cho Vương Tiểu Long.
Hàn Nặc rất nhanh đã thay quần áo xong đi ra, Vương Tiểu Long nhìn thấy vẻ ngoài rạng rỡ của nàng, đột nhiên cảm thấy sáng mắt.
Quả nhiên người vẫn phải nhờ quần áo. Vương Tiểu Long tuy không phải lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Nặc mặc thường phục, nhưng thật sự trong thời gian ngắn thấy được sự thay đổi đột ngột của nàng từ quần áo làm việc thành trang phục bình thường. Có một từ có thể hình dung cảm giác hiện tại của hắn, đó chính là kinh diễm!
Xem ra đề nghị bảo Hàn Nặc thay quần áo của hắn vẫn rất chính xác!
Nhà hắn, Thành ca, nhất định sẽ cảm ơn hắn.
Vương Tiểu Long vỗ tay, nói với Hàn Nặc: "Ừm, xinh hơn rồi đó! Bộ dạng này mới phù hợp với giả thiết nhân viên Kết Tử Nhan đều có nhan sắc cao chứ."
Hàn Nặc tức giận trừng mắt nhìn Vương Tiểu Long: "Hừ! Vương Tiểu Long đồng chí, ngươi có ý gì hả? Chẳng lẽ lúc ta mặc đồ làm việc thì không có nhan sắc sao?"
"Có có có. Tiểu Nặc ngươi mặc gì cũng đều đẹp nhất." Vương Tiểu Long vội vàng giải thích.
"Vậy ngươi còn bắt ta thay quần áo làm gì? Hả?"
"Ây..."
Vương Tiểu Long bó tay rồi. Con gái thật là một loại động vật phiền phức, hắn có vẻ nói thế nào cũng không đúng cả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận