Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 3844: Hợp tác khúc 31 (length: 3729)

"Cái gì, Thần ca? Ngươi nói đồng nghiệp mới tới của chúng ta, là vị hôn thê của Tần Thiên à?"
"Xuỵt. Chuyện này cũng không nên nói ra ngoài nha. Không muốn để người khác biết. Nàng năm nay là sinh viên năm cuối, vừa vặn cần thực tập thôi. Hơn nữa chuyên ngành của nàng cũng là cái này. Chỗ chúng ta lại vừa vặn thiếu người, cho nên ta mới bảo nàng đến đây. Ngươi không được nhắc với người khác về quan hệ của nàng với Tần Thiên, biết chưa?"
"À, biết."
"Còn nữa, nàng nói, nàng chỉ muốn giống như những người khác, dựa vào chính mình để học tập. Cho nên nếu nàng đến rồi, ngươi cũng không cần cố ý quan tâm nàng."
"Thế nhưng nàng là vị hôn thê của Tần Thiên mà. Nếu chúng ta không chăm sóc tốt cho nàng thì, Tần Thiên có thể không vui không?"
"Sẽ không."
"Sao ngươi biết sẽ không hả Thần ca."
Được rồi, kỳ thực Giang Thần miệng thì nói sẽ không cố ý chăm sóc Quách Diệc Cẩm, nhưng thật sự hắn sẽ không chăm sóc sao?
Hiện tại mối quan hệ là, Tần Thiên và Quách Diệc Cẩm có một mối quan hệ rất khó xử. Ở bên ngoài, ai cũng biết Quách Diệc Cẩm là vị hôn thê của Tần Thiên. Nhưng kỳ thật trên thực tế, Giang Thần lại biết, bọn họ căn bản không có mối quan hệ như vậy.
Cho nên việc Giang Thần sẽ đối xử với Quách Diệc Cẩm thế nào cũng là một chuyện rất khó.
Hắn không thể đi quá gần Quách Diệc Cẩm, để lỡ như có ai nhìn ra thì sẽ bất lợi cho Quách Diệc Cẩm. Nhưng nếu hắn thật sự không quản gì, thì Diệc Cẩm là một cô gái, hơn nữa còn chưa tốt nghiệp đại học, lần đầu tiên ra ngoài đi làm, lại theo hắn đến một nơi xa lạ, lại đi những mấy tháng.
Hắn cũng rất sợ, Diệc Cẩm sẽ cảm thấy cô đơn, sẽ cảm thấy tủi thân.
Cho nên Giang Thần cũng hơi khó xử.
"Được rồi. Đến lúc đó rồi tính. Tự ngươi liệu mà làm. À, đúng rồi, ngày mai ta không tiện, ngươi giúp ta ra sân bay đón Diệc Cẩm nhé. Ngươi biết nàng rồi, không cần ta đưa hình cho ngươi xem chứ?"
"À, không cần, không cần, ta biết mà. Nhìn rất đẹp. Nhưng mà ta cảm thấy, nếu lúc đó Thần ca, bên cạnh ngươi đột nhiên xuất hiện một cô gái xinh đẹp như vậy, anh nói fan của anh có ghen không?"
"Đầu óc ngươi đang nghĩ cái gì thế? Ta đã nói rồi, Diệc Cẩm nàng là vị hôn thê của Tần Thiên! !"
"À, đúng rồi, đúng rồi, là tại tôi suy nghĩ lung tung. Được rồi. Thần ca, anh ăn xong rồi chứ? Vậy tôi thu dọn một chút, rồi đi rửa chén."
Haizzz.
Nhưng hắn thật sự không nghĩ gì sao? Lúc Tần Thiên nói với hắn rằng, hắn và Quách Diệc Cẩm không phải là bạn trai bạn gái thật sự, lúc Tần Thiên nói với hắn, kỳ thực Diệc Cẩm rất thích hắn, bất kể thích này là một fan hâm mộ thần tượng hay còn có những cảm xúc khác, Giang Thần dường như đã từng nghĩ về một vài điều.
Hắn đã nhiều năm như vậy rồi, dường như chưa từng thích ai, hắn cũng không dám thích ai.
Nhưng nếu bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện một cô gái làm hắn thấy có cảm tình. Vậy hắn sẽ thế nào? Hắn sẽ động lòng sao? Hắn cũng không biết.
Ngày thứ hai, Quách Diệc Cẩm đến đúng hẹn, vào giữa trưa, Giang Thần đã phái trợ lý đi sân bay đón nàng. Vì ngày mai Giang Thần bọn họ đã phải cùng đi Vân Nam rồi, cho nên Giang Thần tạm thời chưa sắp xếp chỗ ở cho Quách Diệc Cẩm.
Trợ lý của Giang Thần liền đưa Quách Diệc Cẩm trực tiếp về đến Liễu gia.
Đây cũng là lần đầu Quách Diệc Cẩm một mình ra ngoài sinh hoạt, hay là đi làm đi. Với rất nhiều thứ đều thấy tò mò, nhưng hơn hết vẫn là sợ hãi.
(hết chương này)..
Bạn cần đăng nhập để bình luận