Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 969: Phiên ngoại một: Chỉ vì bỏ lỡ ngươi (length: 3910)

Trương Thành tại chỗ sửng sốt một hồi, đột nhiên cũng cảm thấy Lâm Việt nói rất có đạo lý.
Nữ hài tử tâm tư vốn chính là khó đoán, huống chi hắn một đại nam nhân, rốt cuộc xoắn xuýt nhiều như vậy làm cái gì!
Nghĩ thông suốt rồi, Trương Thành liền cầm lấy cà phê đi ra ngoài tìm Tô Tiểu Bộ.
Lâm Việt nhìn thấy cảnh tượng này, nhịn không được cười, sau đó cầm điện thoại di động lên gửi một tin Wechat cho cô vợ nhỏ Hàn Nặc ở nhà.
"Lão bà, Tiểu Bố Đinh nhà ngươi giống như sắp gặp đại sự rồi."
Hàn Nặc đang ở nhà bồi tiểu bảo bối của nàng, mặc dù có bảo mẫu, còn có Diệp Tuyết giúp trông nom, nhưng Hàn Nặc vẫn muốn hao tâm tổn trí rất nhiều. Dù sao đây là tiểu bảo bối của nàng, chuyện gì cũng muốn làm cho tốt nhất.
"Chuyện gì?"
Hàn Nặc ở nhà chờ đợi đã hơn nửa năm, từ trước khi sinh con đến sau khi sinh con, cơ hồ rất ít ra ngoài, cho nên cũng rất buồn.
Vừa nghe có chuyện bát quái, lại còn liên quan đến Tô Tiểu Bộ, Hàn Nặc đương nhiên cảm thấy hứng thú.
Hơn nữa Hàn Nặc cũng có chút hiểu biết, gần đây tâm tình Tiểu Bố Đinh hình như không được tốt lắm. Về chuyện của nàng và Tạ Nguyên, mặc dù Tiểu Bố Đinh rất ít kể khổ với nàng, nhưng Hàn Nặc ít nhiều vẫn hiểu rõ một chút.
Có một số việc vốn dĩ rất bất đắc dĩ, đặc biệt là chuyện tình cảm, căn bản không thể cưỡng cầu.
Hàn Nặc rất muốn chia sẻ cùng Tiểu Bố Đinh, nhưng Tiểu Bố Đinh lại như cân nhắc đến việc nàng mới sinh em bé, lại không muốn cho nàng thêm phiền phức. Cho nên Hàn Nặc đành phải nhờ Lâm Việt, hy vọng hắn ở công ty có thể trông nom Tiểu Bố Đinh một chút.
"Cũng không có chuyện gì lớn. Chỉ là ta đột nhiên cảm thấy Trương Thành dường như có cảm giác không tầm thường với Tiểu Bố Đinh?"
"Hả?" Hàn Nặc vô cùng giật mình, "Trương Thành? Cái người hiền lành Trương Thành? Không thể nào."
"Ta cũng chỉ đoán thôi. Đúng rồi, hôm nay Tiếu Tiếu có ngoan không? Có phải ngươi lại ngủ không đủ giấc đã dậy không?"
"Không có đâu. Hôm nay Tiếu Tiếu nhà ta ngoan lắm, hiện đang chơi cùng với bà đây."
"Vậy là tốt rồi. Lão bà, ngươi vất vả rồi. Ta bận đây, buổi trưa nói chuyện tiếp nhé."
"Được."
—— Trương Thành đi ra liền đi về phía phòng thư ký, Tô Tiểu Bộ đang ở đó lật xem tài liệu.
Trương Thành cũng không nói gì nhiều, dù sao thân phận của hắn tới đây cũng không cần báo cáo với ai, sau đó hắn liền đi thẳng vào.
Tô Tiểu Bộ căn bản không chú ý đến hắn.
Nàng hiện tại đã mất đi tình yêu, cho nên càng không thể mất đi sự nghiệp, nàng phải cố gắng mới được!
Trương Thành trực tiếp đi về phía Tô Tiểu Bộ, gọn gàng dứt khoát đặt cốc cà phê trước mặt Tô Tiểu Bộ.
"Cho ngươi!" Giọng điệu nghe không có chút nào thân mật.
Xung quanh lập tức có người xem náo nhiệt, Tô Tiểu Bộ càng là trực tiếp bị giật mình ngẩng đầu lên.
" ? ?"
Tô Tiểu Bộ hiện tại chỉ còn lại vẻ mặt đầy nghi ngờ.
"Trương đặc trợ, ngươi có chuyện gì?"
"Ly cà phê này cho ngươi." Trương Thành trả lời một cách đương nhiên.
Nói xong, cũng mặc kệ Tô Tiểu Bộ phản ứng, càng không để ý đến đám người hóng hớt xung quanh, trực tiếp rời đi, rời đi...
Tô Tiểu Bộ: "..."
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?
Trương đặc trợ này hôm nay uống nhầm thuốc hả? Vừa nãy ở dưới công ty còn tổn hại nàng, bây giờ lại mang cà phê cho nàng, nhất định là không có ý tốt rồi.
Cốc cà phê này nói không chừng còn bị bỏ độc rồi ấy chứ.
Tô Tiểu Bộ lập tức ghét bỏ liếc nhìn cốc cà phê kia, sau đó đẩy sang một bên.
Dù không có bỏ độc, nàng cũng không thể tùy tiện uống đồ của người khác, ai biết hắn có ý gì!
Xung quanh còn có đồng nghiệp nhìn chằm chằm Tô Tiểu Bộ, Tô Tiểu Bộ liền trực tiếp lên tiếng: "Nhìn gì vậy, không phải như các ngươi nghĩ đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận