Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2475: Rốt cuộc đã tới 2 (length: 3825)

Kiều Tử Mạc theo như lời Kiều Diệc dặn dò, vào trước sinh nhật Lâm Nghĩa Hoa, liền mang theo vòng ngọc phỉ thúy mà Kiều Diệc đưa đến Lâm gia.
Đây là Kiều Diệc đặc biệt dặn dò muốn tặng cho dì Diệp, hắn đương nhiên không thể qua loa.
Huống chi, những ngày hắn làm việc ở Lâm thị, cũng đúng là nhận được Lâm gia rất nhiều chiếu cố, thường xuyên cuối tuần gì đó, hắn đều đến Lâm gia ăn cơm, người Lâm gia vẫn luôn đối đãi với hắn như người một nhà.
Hôm nay Kiều Tử Mạc cố ý đến Lâm gia, ngay từ đầu cũng chỉ nói là đến thăm Lâm Tiếu Tiếu, đồng thời cũng mang đồ chơi và đồ ăn mà nàng thích nhất cho Lâm Tiếu Tiếu.
Sau đó Lâm Tiếu Tiếu cũng vui vẻ đáp lại Kiều Tử Mạc bằng một con búp bê nhỏ mà nàng tự tay bắt được.
Tốt thôi, những ngày này, Tiếu Tiếu hầu như đã tặng cho mỗi người mà nàng cho là quan trọng một con búp bê nhỏ nàng bắt được, hơn nữa đối với nàng mà nói, đây chính là món quà tốt nhất.
Nhưng mà nàng đưa cho Kiều Tử Mạc lại là một con heo...
"Tiếu Tiếu, tại sao cháu lại đưa cho chú một con heo con?"
Người như Kiều Tử Mạc tuấn tú thế này, rõ ràng heo không hề xứng với khí chất của hắn. Làm gì cũng phải là một con Tề Thiên Đại Thánh đẹp trai nhất thế gian mới xứng với thân phận của hắn chứ!
"Tại vì cháu cảm thấy chú Tiểu Mạc đặc biệt giống heo."
Đúng là trẻ con không kiêng kỵ, nhưng lời trẻ con nói cũng rất có thể là thật nhất.
Tim Kiều Tử Mạc đau quá.
Ô ô ô, tại sao hắn lại đặc biệt giống heo?
Chẳng lẽ hắn lười, ngốc, xấu xí và ngu xuẩn?
Sao có thể, hắn chính là nhị thiếu gia phóng khoáng phong lưu nhà họ Kiều, làm sao lại có điểm tương đồng với heo?
"Tiếu Tiếu, có phải cháu nói nhầm rồi không, chú làm sao lại giống heo được?"
"Tại vì cháu thấy heo con đều rất đáng yêu, mà chú Tiểu Mạc cũng rất đáng yêu, nên cháu thấy chú giống một con heo con."
Kiều Tử Mạc: "..."
Thôi được, còn may trong mắt Tiếu Tiếu heo con là đáng yêu, hắn cũng đáng yêu. Tiếu Tiếu không phải cảm thấy hắn ngốc và ngu, ừm, còn tốt, còn tốt.
"Hơn nữa, mẹ nói heo là loài động vật hạnh phúc nhất trên thế giới này, vì bọn nó không cần làm gì, ngoài ăn thì chỉ ngủ, nên cháu cũng hy vọng chú Tiểu Mạc có thể giống heo con, cả đời vui vẻ!"
Lâm Tiếu Tiếu nói xong, nhét con búp bê heo vào tay Kiều Tử Mạc.
Thôi được, qua cách giải thích của Tiếu Tiếu, Kiều Tử Mạc cảm thấy nói hắn giống heo, thật ra cũng không có gì không tốt. Vậy thì hắn miễn cưỡng chấp nhận vậy.
"Cảm ơn món quà của Tiếu Tiếu, lần sau chú cũng dẫn cháu đi bắt búp bê nhé?"
"Dạ!"
Chờ ứng phó xong Lâm Tiếu Tiếu ở bên này, Kiều Tử Mạc mới đến gặp Diệp Tuyết, nói chuyện chính mà hắn đến hôm nay.
"Dì, hai ngày nữa là sinh nhật chú, con thay anh trai đến nói với mọi người một tiếng, đến lúc đó cả nhà con nhất định sẽ tự mình đến chúc mừng sinh nhật chú."
"Được." Diệp Tuyết cười nói, "Dì cũng lâu rồi không gặp ba ba, mẹ con, cũng thật nhớ bọn họ. Bọn họ vẫn khỏe chứ?"
"Đều rất khỏe. Mẹ con cứ than vãn nói ở nhà quá buồn chán, nếu ở gần mọi người thì tốt, còn có thể đến tìm mọi người chơi, mẹ còn nhớ muốn cùng dì, cùng chú chơi mạt chược nữa đấy!"
"Không sao, đợi bọn họ đến rồi, chúng ta từ từ đánh, đánh suốt đêm cũng được!"
"Ha ha ha, đương nhiên, đương nhiên, đến lúc đó chúng ta sẽ đánh một đêm! Bất quá vẫn phải chú ý sức khỏe ạ, thức đêm không tốt cho cơ thể." Kiều Tử Mạc cười nói.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận