Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1257: Tư tâm 15 (length: 3844)

Chương 1257: Tư tâm 15
Điều này đối với Chu Đình Đình mà nói, quả thực là một đả kích trí mạng.
Nàng rốt cuộc có chút ngồi không yên, xoay người hướng phụ thân mình chất vấn: "Ba, người đã đáp ứng con, nhất định sẽ làm cho con cùng Kiều Diệc ca ca ở cùng một chỗ!"
"Ừ, chuyện này con đừng vội."
"Con sao có thể không vội? Trước đó còn nói rất hay, đã nói để con đi Kiều thị thực tập, là vì cùng Kiều Diệc ca ca bồi dưỡng tình cảm. Thế nhưng kết quả đây? Hắn chẳng những không thích con, ngược lại còn muốn đuổi con đi!"
Chu Đình Đình càng nói càng tức. Vốn dĩ ngay từ đầu nàng đã ôm kỳ vọng lớn như vậy, cơ hồ tất cả mọi người nói cho nàng, Kiều Diệc sẽ là của nàng, sẽ là của nàng, không có ai có thể từ tay nàng cướp đi Kiều Diệc ca ca!
Thế nhưng mà, thế mà nửa đường xuất hiện cái Chu Tiểu Nghiên, nàng chỉ trong nháy mắt đã biến thành bạn gái của Kiều Diệc ca ca.
"Ai, nhưng bây giờ Kiều Diệc cũng không phải đã chia tay với cô bé kia rồi sao? Đình Đình, con đừng vội, con còn có cơ hội."
"Cơ hội? Cơ hội! Ba, người như thế nào cũng giống như mụ, mỗi lần đều kêu chúng ta đợi? Nói đợi đến ngày nào Kiều Diệc ca ca mềm lòng, đợi đến ngày nào hắn cảm động, vậy hắn chính là của con? Thế nhưng nếu như hắn vẫn luôn không thích con thì sao, chẳng lẽ con còn phải đợi đến ngày hắn thỏa hiệp sao? Con không muốn chờ, con đã chờ bao nhiêu năm rồi!"
Chu Đình Đình đã từng cũng nghĩ muốn uy hiếp Kiều Diệc để ở bên cạnh nàng, thế nhưng mà nghĩ kỹ lại, nàng có gì có thể uy hiếp Kiều Diệc đâu?
Kiều Diệc là ai, Kiều thị xí nghiệp tại B thành phố lại là một loại tồn tại như thế nào, nàng nào có tư cách đi uy hiếp Kiều Diệc?
Dù cho nói hiện tại trưởng bối Kiều gia xem trọng xuất thân và bối cảnh của nàng, tương đối vừa ý nàng, thì đó cũng chỉ là vừa ý mà thôi. Ngay cả cha mẹ Kiều Diệc cũng không thể làm gì Kiều Diệc, thì nàng lại có thể làm gì Kiều Diệc đây?
Cho nên mẫu thân mới kêu nàng đợi, cho nên phụ thân cũng kêu nàng đừng vội, cho nên ngay cả bản thân nàng cũng đã biến thành trạng thái chờ đợi, cam nguyện tiếp tục ở lại Kiều thị xí nghiệp, cứ như vậy sống một cách hèn mọn, cũng chỉ vì một ngày nào đó Kiều Diệc có thể thấy được nàng sao?
Chu Đình Đình cảm thấy quá oan uổng.
Đó căn bản không phải phương thức mà nàng yêu thích.
"Thế nhưng chuyện này lại có biện pháp nào đâu?" Chủ tịch Chu đột nhiên cũng nhìn về phía cô con gái bảo bối của mình, "Con muốn Kiều Diệc thích con, chính con không cố gắng, người khác làm được gì?"
Chu Đình Đình đột nhiên sửng sốt một chút, tự nàng cố gắng? Nàng muốn làm thế nào để cố gắng?
Nàng cũng đâu phải ngày đầu tiên nhận biết Kiều Diệc, bọn họ từ nhỏ đến lớn đã quen biết nhau, thế nhưng mà Kiều Diệc chính là không thích nàng, nàng có biện pháp nào?
Nàng đã không chỉ một lần tỏ tình với Kiều Diệc, Kiều Diệc biết tâm ý của nàng. Hơn nữa hiện tại nàng còn mỗi ngày xuất hiện bên cạnh Kiều Diệc, Kiều Diệc đều nhìn thấy nàng. Nàng còn có thể làm như thế nào để cố gắng nữa đây?
"Ba, con không hiểu."
"Con đó." Chủ tịch Chu đột nhiên thở dài, "Kỳ thật đàn ông đều giống nhau cả. Muốn hắn thích con, đôi khi vẫn cần một ít thủ đoạn."
Ông chưa nói quá rõ ràng, dù sao đây không phải chuyện vẻ vang gì, hơn nữa đối phương lại là con gái ông. Làm cha làm mẹ, không ai muốn quang minh chính đại giáo dục con cái mình làm những việc không thể lộ ra ngoài như vậy.
Đơn giản vẫn là vì chúng yêu thích mà thôi.
Chu Đình Đình đột nhiên trầm mặc, đối với lời phụ thân nói, nàng giống như hiểu, lại hình như không hiểu.
Nàng chỉ là không muốn tin, những lời phụ thân nói thật sự có ý kia. Trời ạ, nàng thế nhưng là Chu Đình Đình, là Chu Đình Đình luôn kiêu ngạo.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận