Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 1190: Nếu như các ngươi không phải huynh muội 6 (length: 3964)

Chương 1190: Nếu như các ngươi không phải huynh muội 6 Cái gì? Chu Tiểu Nghiên không thể tin được nhìn Kiều Diệc.
Nàng không có nghe lầm sao, Kiều Diệc thứ này lại có thể là đang nói xin lỗi với nàng? Đây là cái người cao ngạo, không ai sánh bằng Kiều đại boss sao?
Chu Tiểu Nghiên cảm thấy mình như là nhìn thấy quỷ!
"Ha ha..." Cuối cùng nàng thế mà thốt ra một câu như vậy, đáp lại Kiều Diệc.
Sau đó Chu Tiểu Nghiên liền choáng váng, mặt Kiều Diệc lập tức liền xanh mét.
"Ha ha là ý gì?" Kiều Diệc đột nhiên trừng mắt Chu Tiểu Nghiên, làm Chu Tiểu Nghiên hoảng sợ.
"A, không phải, ta không phải đang cười nhạo ngài. A, Kiều tổng, đây đều là lỗi của ta, là ta không nói rõ ràng với ngài, cho nên không trách ngươi." Chu Tiểu Nghiên sốt ruột giải thích, nhưng lại phát hiện mình càng sốt ruột càng giải thích càng loạn, cuối cùng nàng giải thích, đến cùng Kiều Diệc có chấp nhận hay không, nàng cũng không biết.
"Thôi bỏ đi. Hôm đó là ta không có nói rõ ràng, nên mới muốn ngươi theo giúp ta đi tham gia yến hội, cũng khó trách ngươi sẽ tức giận với ta, xin lỗi."
Kiều Diệc lại nói lời xin lỗi với Chu Tiểu Nghiên một lần nữa, Chu Tiểu Nghiên có chút thụ sủng nhược kinh. Cái này mẹ nó thật là Kiều Diệc sao? Nàng thấy thế nào đều cảm thấy không giống a!
Trước đây, đừng nói là Kiều Diệc không biết rõ tình hình mà nói với nàng những lời không nên, chính là thật sự làm sai chuyện gì, cũng sẽ không nhận lỗi a! Bởi vì hắn Kiều đại boss có một quy tắc, đó chính là hắn nói cái gì, làm cái gì đều là đúng! Người khác không được phản bác!
Một lát sau, Kiều Diệc còn nói thêm: "Đừng nghĩ nhiều như vậy, có một số chuyện qua rồi là qua. Ba ngươi cũng vậy, mẹ ngươi cũng vậy, cả ngươi nữa, đều phải nhìn về phía trước."
Chu Tiểu Nghiên mặc dù không hiểu rõ lời Kiều Diệc nói cho lắm, nhưng nàng có thể nghe được Kiều Diệc đang an ủi nàng.
Đúng vậy, bọn họ đều phải nhìn về phía trước, ba mặc dù đã rời đi, nhưng đối với ông ấy, cũng chưa hẳn là một chuyện xấu. Thay vì ở trong ngục giam cả đời, nói không chừng còn không bằng sớm giải thoát.
Còn nàng cùng mẹ nàng, tự nhiên là còn phải tiếp tục sống. Mẹ hiện tại đã có Vu thúc thúc, đã có cuộc sống mới, Chu Tiểu Nghiên tin rằng mẹ nàng rất nhanh sẽ ổn lại, sẽ không có vấn đề gì.
Vậy, Kiều Diệc thật ra là đang khuyên nhủ nàng sao?
Kiều Diệc thế mà cũng quan tâm nàng!
Điều này thật sự khiến Chu Tiểu Nghiên khó tin.
Nhưng sau đó, Kiều Diệc lại nói một câu: "À, đúng rồi, dạo này ngươi không hề thực hiện tốt hợp đồng của chúng ta, cho nên thời gian hợp đồng của chúng ta tính lại, cộng thêm một tháng!"
Chu Tiểu Nghiên: "?"
Đây là cái quỷ gì?
Được rồi, thế mà nàng cảm thấy hơi vui, vì sao chứ?
"Nha." Hơn nữa cuối cùng nàng cũng không có phản bác.
Cho nên, sau khi Chu Tiểu Nghiên cùng Kiều Diệc cùng nhau trở về B thành phố, Chu Tiểu Nghiên lại biến thành bạn gái hợp đồng của Kiều Diệc, thời gian hợp đồng lại thêm một tháng!
Vu Hàn khi nghe Chu Tiểu Nghiên kể tin tức này, cũng sợ ngây người. Lúc đó hắn liền chất vấn Chu Tiểu Nghiên, có phải cô thật ngốc không?
Vốn dĩ Vu Hàn nghĩ Tiểu Nghiên và Kiều Diệc trải qua một tháng này, bình an vô sự thì coi như hắn cũng yên tâm, thế nhưng không ngờ Tiểu Nghiên đi A thành phố về, lại nói với hắn rằng nàng và Kiều Diệc còn phải ở bên nhau một tháng nữa?
Cái này...?
Vậy, hắn còn phải nơm nớp lo sợ thêm một tháng nữa sao? Vậy, tất cả mọi chuyện lại phải bắt đầu lại sao?
Vu Hàn thật sự cảm thấy Chu Tiểu Nghiên điên rồi, hoặc là nói, hắn cảm thấy cả sự việc đã thay đổi, không chỉ Tiểu Nghiên thay đổi, ngay cả Kiều Diệc cũng thay đổi.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận