Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở

Năm Ấy Mùa Hè, Hoa Sơn Chi Nở - Chương 2923: Trở về 2 (length: 3806)

Ân, nàng cũng không biết, Kiều Diệc rốt cuộc vì cái gì muốn đến sớm như vậy, hắn rõ ràng biết nàng khi nào mới có thể đến nha, thế mà còn tới sớm như vậy, thật chẳng lẽ còn là vì nhàm chán? Sau đó khi Chu Tiểu Nghiên cuối cùng cầm hành lý đi ra ngoài, ở trên đường đi ra, lại phát hiện hôm nay sân bay người hình như nhìn rất đông? Hơn nữa đều sắp vây lại đường của nàng.
Đây là có người minh tinh nào tới sao, chẳng lẽ còn cùng nàng một chuyến bay tới? Những người cầm điện thoại ở bên cạnh, mặt hoa si dạng tỷ tỷ các muội muội, chẳng lẽ đều là tới đón máy bay?
Chu Tiểu Nghiên cười cười, định vòng qua những người này, nhưng là nàng lại phát hiện những người này đi phương hướng giống như cùng nàng là giống nhau. Nàng đang đi về phía Kiều Diệc, mà những người đó, cũng có vẻ như đang đi về phía Kiều Diệc... Nha... !
Chu Tiểu Nghiên cuối cùng đã hiểu. Bởi vì giờ phút này nàng đã xa xa trông thấy Kiều Diệc đang đi về phía nàng, cách đám người, Kiều Diệc mới hướng về phía nàng cười. Mà vừa rồi những người chặn đường Chu Tiểu Nghiên, giờ phút này cũng theo ánh mắt của Kiều Diệc quay đầu lại.
Bọn họ nhất định đều đang hiếu kỳ, rốt cuộc là ai, mà làm cho nam thần trong lòng họ có vẻ mặt tươi cười như vậy... Thực ra cũng không trách Kiều Diệc, hôm nay hắn đến gặp Chu Tiểu Nghiên, thế nhưng là cố ý trang điểm qua. Theo Kiều Tử Mạc nói, Kiều Diệc cả ngày ở công ty làm đại tổng tài, vẫn luôn mặc đồ cực kỳ cổ lỗ và cứng nhắc. Được thôi, thực ra Chu Tiểu Nghiên cảm thấy, Kiều Diệc mặc tây phục trông cũng rất soái. Nhưng mà, Kiều Tử Mạc không cho là như vậy, hắn cảm thấy, Kiều Diệc hiện tại nếu yêu đương, thì nên mặc đồ hoạt bát một chút, thanh xuân một chút. Nói chung là không muốn cứng nhắc như vậy, nhìn lạnh như băng là được.
Cho nên hôm nay Kiều Diệc đến sân bay đón Chu Tiểu Nghiên bộ quần áo này, lại là từ chỗ Kiều Tử Mạc mượn tới.
Phong cách của Kiều Tử Mạc là cái dạng gì, mọi người đều hiểu. Hắn vĩnh viễn mặc những thứ thời thượng nhất, nếu mà đi qua sân bay, không đi VIP thì thường xuyên sẽ bị một đám quần chúng hóng chuyện vây lại, tưởng rằng là minh tinh mới nổi nào đó.
Mà tướng mạo của Kiều Diệc cũng không kém Kiều Tử Mạc, hôm nay lại cố ý đổi một thân quần áo rất mốt, mang kính râm, đứng ở chỗ này, muốn không làm người ta chú ý cũng không được.
Chu Tiểu Nghiên cuối cùng hiểu vì sao những người này lại điên cuồng như vậy.
Sau đó Chu Tiểu Nghiên đi về phía Kiều Diệc, đương nhiên, lúc này, bên cạnh vẫn còn rất nhiều người vây xem. Chu Tiểu Nghiên chỉ còn cách trừng mắt nhìn Kiều Diệc, ngươi xem, đều là do hắn, mà làm cho nàng bị người ta chú ý như vậy.
Cho nên Chu Tiểu Nghiên vừa đi đến, liền vội vàng kéo tay Kiều Diệc, đồng thời còn thấp giọng nói một câu: "Đi mau."
Kiều Diệc vốn dĩ thấy Chu Tiểu Nghiên đến, ngay lập tức, chắc chắn là muốn đi ôm Chu Tiểu Nghiên một cái. Dù sao đây là người hắn đã chờ đợi lâu như vậy, cũng rất muốn ôm Chu Tiểu Nghiên một chút.
Nhưng mà ai biết, Chu Tiểu Nghiên thẳng đi về phía hắn, ngay lập tức lại kéo tay hắn, kéo hắn ra bên ngoài. Kiều Diệc còn chưa kịp đi giúp Chu Tiểu Nghiên lấy đồ đạc nữa.
Một hồi sau, Kiều Diệc mới lên tiếng: "Đẩy xe hành lý của ngươi cho ta."
"Ừm."
Được thôi, Chu Tiểu Nghiên cũng cảm thấy đưa hành lý cho Kiều Diệc thì chắc bọn họ sẽ đi nhanh hơn một chút, như vậy cũng có thể nhanh chóng thoát khỏi đám đông vây xem xung quanh.
Thật vất vả đi đến bên ngoài, Chu Tiểu Nghiên cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
"Đều tại ngươi." Câu nói đầu tiên của nàng, lại là câu này.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận